NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 141

thông minh (ví dụ như kính màu: những mảnh kính màu vỡ hóa ra lại là
hung khí mà sát thủ đã lựa chọn).

Hắn còn cẩn thận kiểm tra các lối thoát hiểm. Mỗi rạp chỉ có hai

đường để khách có thể rời đi: lối vào - đường dẫn tới một hành lang hẹp ra
sảnh, và cửa thoát hiểm ở phía sau. Cửa thoát hiểm là cửa hai cánh, đủ rộng
để chứa một đám đông có ý định thoát thân… nếu họ không quá chen lấn.

Nhưng tối nay các cửa sau sẽ không hoạt động.
Sáu trăm người sẽ lao qua một cái cửa đơn dẫn ra sảnh.
Hoàn hảo.

Hắn nhìn toàn bộ bãi đỗ xe một cách cẩn thận, ghi nhớ vị trí thùng rác,

cột đèn và, quan trọng hơn, quang cảnh lờ mờ không rõ - sự ngụy trang
tuyệt vời.

Được rồi, tới giờ làm việc rồi.
Hắn khoác túi tập thể thao lên vai và bắt đầu đi tới rạp chiếu phim.

Giờ vẫn còn sớm và nơi này gần như hoàn toàn vắng vẻ. Một vài chiếc ô tô
của nhân viên, đỗ đúng chỗ quy định, ở phía sau của bãi.

Một chiếc xe nữa cũng vừa rẽ vào và hướng ra phía sau của rạp phim,

cách chỗ hắn không xa. Một người đàn ông cao, đầu hói bước ra và bắt đầu
đi về hướng cửa dịch vụ, móc chìa khóa từ túi quần ra. Ông ta liếc thấy hắn
và khựng lại.

Đôi mắt ông ta tập trung vào chiếc áo khoác màu xanh, biểu tượng

trên áo, chiếc quần sẫm màu, chiếc mũ và cả mắt kính.

Và ánh mắt đó giải thích tất cả.

Ai đó đã nhìn thấy hắn ở quán Solitude Creek. Hắn đoán rằng diện

mạo của hắn đã được đưa lên bản tin.

Chết tiệt. Antioch March đã đinh ninh rằng mình không bị ai nhìn thấy

đêm qua khi hắn đi lòng vòng quanh bãi đỗ xe, ăn cắp chiếc xe tải và khéo
léo đỗ chặn trước các cửa. Châm lửa gần hệ thống HVAC của quán. Hắn đã
thay quần áo ngay sau đó nhưng đã có một khoảng trống hai mươi phút,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.