NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 164

Ông ta không nói gì thêm và tắt máy.
Thật khốn nạn, Albert nghĩ, và phân vân liệu anh có một cái cớ gì để

chém tay này bằng lời nói thành từng mảnh nhỏ hay không. Đó hẳn là một
thử thách. Steve Foster có vẻ cũng là một cái máy chém tốt. Sẽ thú vị lắm
đây.

Giờ thì Steve Foster đã kết thúc việc làm rõ ràng với tay lính của đội

tuần tra cao tốc, Carol phát biểu ý kiến. “Manh mối đã không dẫn đến kết
quả như chúng ta kỳ vọng. Kết nối đến Serrano Seaside.”

Jimmy hỏi, “Đó là ai?.”
“Một thợ sơn - nhà thầu, anh biết đấy, thợ sơn nhà. Không phải một

nghệ sĩ. Tên là Tomas Allende. Serrano từng làm việc với gã ta. À, thực tế
là gã từng làm việc tử tế một thời gian trước khi chuyển sang công việc
biến người khác thành những bộ xương.”

Steve Foster phàn nàn, “Ý cô không có kết quả gì là sao?.”
“Tôi chỉ nói là gần như không có kết quả. Tôi sẽ nói với anh những gì

chúng tôi tìm thấy.”

Chúng tôi.

Không ai chú ý. Có lẽ mọi người nghĩ là gồm cô ấy và Albert.
Thật là đáng ngạc nhiên.
Người phụ nữ có thân hình chắc nịch đứng lên và đi về phía cửa, ngó

ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Jimmy cau mày. Cả hai Steve chỉ đơn giản là nhìn theo cô.
“Tôi phải nói với mọi người rằng, tôi đã không đi một mình. Kathryn

đi cùng tôi.”

“Kathryn Dance sao?” Jimmy hỏi.

“Sao cô ta có thể làm như thế?,” Steve Foster dường như vừa bối rối

vừa bực mình bởi thông tin này. Thật không phải là một sự kết hợp dễ
dàng, Albert nghĩ. “Cô ta bị đình chỉ. Hay là đã có gì thay đổi mà tôi chưa
biết?.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.