NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 163

CHƯƠNG 24

Một tiếng sau, ở trụ sở CBI, Albert Stemple đang dựa lưng trên một

chiếc ghế trong phòng họp của Đội đặc nhiệm Kết nối Guzman. Chiếc ghế
kêu lên vì trọng lượng của anh.

Những thành viên khác cũng ở đây, toàn đội. Cả hai Steve -Steve Lu

và Steve Foster - cùng với Jimmy Gomez. Carol Allerton cũng trở về từ
nhiệm vụ căn nhà gỗ ở Seaside.

“Chuyện gì xảy ra với cô vậy?” Jimmy hỏi Carol. Cánh tay cô ấy bị

băng bó.

“Vụ đầu mối dẫn đến Serrano. Gã có một con Doberman to tổ bố nằm

trong phòng ngủ phía sau. Con chó đang ngủ, đại loại thế. Nó tỉnh dậy.
Không thích những vị khách ghé thăm.”

“Cô bị cắn à?”

“Chỉ là bị xước khi tránh nó. Lật đổ một cái bàn làm bằng kính và sứ

rởm rít không được đẹp lắm. Đáng đời nó.”

“Al, anh không bắn con chó nào đúng không?” Jimmy giả vờ tỏ vẻ

kinh sợ.

“Chỉ nói lý lẽ với nó.”

Steve Foster đang nói chuyện điện thoại với một lính tuần tra cao tốc

California, “Đó là quy trình của các anh, không phải của tôi, và các anh sẽ
làm theo quy trình của tôi. Chúng ta đã nói rõ ràng về vấn đề đó rồi mà
phải không?… Tôi hỏi anh câu này… Chúng ta rõ ràng với nhau chưa?…
Tốt. Đừng nói thêm về việc dở hơi này nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.