NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 168

Điều đó đủ rõ ràng rồi.
Sự im lặng.

Một cuộc bình chọn thứ hai. Kết quả vẫn thế.
“Anh thì sao?” Carol hỏi.
Steve Foster lẩm bẩm điều gì đó.

Jimmy: “Gì cơ?.”
“Được rồi, được rồi. Tôi theo mọi người, sao cũng được. Tôi có việc

phải làm.” Anh ta quay lại bàn phím và bắt đầu gõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.