NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 183

Antioch chớp mắt.
“Của ông đây, thưa ông.” Người phục vụ đặt hóa đơn trước mặt hắn.

“Và ở phía dưới này ông có thể hoàn thành một cuộc khảo sát nhanh, biết
đâu có thể may mắn trúng một bữa tối miễn phí cho cả gia đình đó.”

Antioch cười với chính mình.
Cho cả gia đình.
Hắn trả tiền và không nói với cô phục vụ rằng sau khi xong việc ở đây,

hắn chắc sẽ không quay lại nơi này trong một thời gian dài, đấy là nếu như
hắn có quay lại.

Khi Antioch nhìn lên, cặp vợ chồng và con của họ đã rời đi.
Mai sẽ là một ngày bận rộn. Đã tới lúc quay lại nhà nghỉ rồi.
Điện thoại của hắn rung lên, báo có một thư mới.

Cuối cùng cũng đến.
Đó là thư từ một dịch vụ thương mại vận hành kiểm tra của Sở Nha lộ

vận

*

. Câu trả lời mà hắn đang chờ đợi.

Sáng hôm đó khi hắn thưởng thức chiếc bánh trứng McMuffin và cà

phê, sau khi đỗ xe gần khu rạp phim nơi đáng ra sẽ là mục tiêu tiếp theo,
hắn để ý thấy một xe cảnh sát và - chuyện này thật đáng tò mò - một chiếc
Nissan Pathfinder màu xám.

Hắn sẽ không thể biết được gì từ chiếc xe cảnh sát hay những người

đàn ông mặc đồng phục hoặc khoác áo thể thao bước ra từ đó. Trừ người
ngồi trong chiếc Pathfinder, đó lại là một câu chuyện khác. Đó không phải
là một chiếc xe công vụ. Biển số không phải cấp để phục vụ cho chính phủ.
Không có nhãn dán khoe khoang về trẻ em, không có biểu tượng cá Jesus.
Đó là một chiếc xe tư.

Nhưng người lái xe đúng là cảnh sát. Hắn có thể biết được điều đó từ

cách mà cô ta sải bước tới chỗ những sĩ quan cảnh sát. Cách mà họ trả lời
câu hỏi của cô ta, thi thoảng nhìn ra chỗ khác. Antioch ở khá xa nhưng hắn
đoán rằng cô ta có một ánh mắt sắc sảo. Ít nhất cũng là cực kì tập trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.