NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 181

“Phải, tôi đã xong.”
“Ông cần hộp không?”

“Để làm gì?”
“Để ông gói đồ mang về?”
“Không.” Con Quỷ đôi khi khiến bạn thô lỗ. Hắn cười. “Nó rất ngon.

Tôi no rồi. Cảm ơn.”

Đồ uống được mang lên. Hắn nhấm nháp và nhìn xung quanh. Một nữ

doanh nhân đang vừa ăn tối vừa dùng iPad, cùng với một ly rượu nho vàng
liếc nhìn theo hướng của hắn. Cô ta khoảng ba mươi lăm tuổi, trông tròn
trịa nhưng xinh. Đủ hứng thú, có lẽ là gợi cảm như Calista, xét cái cách cô
ta ăn bông a-ti-sô trên đĩa của mình (thức ăn và làm tình luôn luôn có sự
liên quan).

Nhưng ánh mắt hắn lảng đi chỗ khác, tránh ánh mắt cô ta.
Không, không phải tối nay.

Liệu một ngày nào đó hắn sẽ lập gia đình với một người giống như cô

ta? Hắn phân vân tên của cô ta là gì. Sandra. Joanne. Đúng rồi, tên cô ta có
thể là Joanne. Liệu hắn có thể ổn định với một cô Joanne nào đó sau khi
trải qua những đêm triền miên với những Calista và Tiff không?

Antioch - đúng là rất đẹp trai - nhẽ ra có thể mời Joanne, người đang

ngồi ở bàn bên kia với món a-ti-sô và rưọu vang và một chút bơ dính trên
má, cùng đi ăn tối vào ngày mai, và, trong một tháng, sẽ có một chuyến đi
chơi xa, và trong một năm sẽ kết hôn với hắn. Cách đó sẽ có hiệu quả. Hắn
có thể làm được điều đó.

Ngoại trừ một điều.

Con Quỷ sẽ không chấp nhận.
Con Quỷ không muốn hắn có một cuộc sống giao du xã hội, một cuộc

sống lãng mạn, hay một cuộc sống gia đình.

Hắn nghĩ về vụ tấn công ở quán bar Solitude Creek.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.