NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 204

Sau đó Michael vẫy tay tạm biệt bọn trẻ và quay trở lại văn phòng.

Anne khởi động chiếc SUV và lái hướng về phía lối ra.

Bỗng nhiên Kathryn nhớ ra điều gì đó. Tối nọ khi cô hỏi về người

trông trẻ mới, ngôn ngữ cơ thể của Michael thay đổi.

Người trông trẻ mới?
Đại loại thế.
Thì ra là người đó. Và “người bạn” tại buổi biểu diễn của Maggie? Dĩ

nhiên cũng là Anne rồi.

Kathryn nhìn Anne lái xe ra khỏi bãi.
Một tiếng còi ngắn vang lên ở sau chiếc Pathfinder. Kathryn giật

mình. Cô liếc nhìn vào gương chiếu hậu và vẫy tay với người tài xế của
chiếc xe mà cô đang chắn đường, thì thầm một câu “Xin lỗi” nhưng người
đó không thể nghe thấy. Cô đi thẳng tới tòa nhà của Cục Điều tra, đỗ xe và
bước ra ngoài.

Nghĩ về Anne và Michael, cô thấy bản thân mình đang ngân nga bài

hát đó.

Let it go…
Bên trong trụ sở, cô gặp Michael ở trong văn phòng mình cùng với TJ,

đang xem những gì tìm thấy được ở các ghi chép của Sở Nha lộ vận.

“Ước chừng khoảng năm nghìn chiếc xe hiệu Honda trong phạm vi ba

quận. Xám, trắng, màu xám tro, tất cả những màu sáng.”

“Năm nghìn?” Ôi. Khi ngồi xuống cạnh Michael, cô ngửi thấy mùi

kem dùng sau khi cạo râu, vì tối qua… nhưng mùi có chút khang khác.

Kết hợp với hương nước hoa chăng?
Michael lên tiếng, “Không có báo cáo nào về trộm cắp.”

TJ chêm vào, “Và không ai trong số những người ở câu lạc bộ, những

người tôi từng nói chuyện, nhớ gì về chiếc xe. Khoảng chiều dài cơ sở và
chiều ngang cơ sở sẽ xác định được kiểu xe. Dòng Civic và Accord khác
nhau. Có lẽ sẽ có ích.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.