NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 209

CHƯƠNG 31

“Ngày mai là Ngày hôm nay mới… Các bạn cần phải nghĩ không phải

về hiện tại, mà là về tương lai. Các bạn thấy không, chỉ chớp mắt một cái
và những gì vừa là tương lai trong một khoảnh khắc trước giờ lại là hiện
tại. Chúng ta có thỏa mãn với điều đó không? Điều đó có nói cho bạn
không?”

Người tác giả trông giống một tác giả. Không, không phải trong chiếc

áo khoác thể thao bằng vải tuýt

*

với những miếng vá, một tẩu thuốc, và

chiếc quần nhăn nhúm. Như cách mà các tác giả trước đây thường sẽ ăn
vận, Ardel nghĩ thế. Người tác giả này mặc một chiếc áo sơ mi đen, quần
đen và đeo một cặp kính phong cách. Đi giày cao cổ. Hừm.

“Vậy trong khi các bạn đang tập trung vào hiện tại, các bạn sẽ bỏ lỡ

mất phần quan trọng nhất của đời mình: phần còn lại của nó.”

Ardel Hopkins, năm mươi chín tuổi, cùng bạn của bà Sally Gelbert,

đang ngồi cạnh, đã tới Trung tâm sự kiện Bay View, phía cuối đường
Cannery Row, ngay bên bờ biển, vì họ đang ăn kiêng.

Họ còn có lựa chọn khác, bởi họ đã tranh luận sẽ làm gì vào đêm hẹn

hò của các cô gái, là đánh chén trọn món ở Carambas trong hai tiếng đồng
hồ. Nhưng như thế cũng đồng nghĩa với sáu trăm calo từ những ly cocktail
margarita và đống khoai chiên, rồi cả những chiếc bánh cuộn thịt cùng phô
mai và rau củ. Nguy hiểm. Vì vậy, khi Sally nhìn thấy một tác giả nổi tiếng
xuất hiện ở trung tâm sự kiện Bay View, họ đã quyết định: hoàn hảo. Một
món đồ uống, một chút khoai rán, sốt salsa, và sau đó là văn hóa.

Không bỏ qua một que kem trên đường về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.