NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 211

Bà cố tập trung.
“Tôi sẽ kể cho mọi người nghe một câu chuyện, về con trai cả của tôi

khi lên đường đi học đại học.”

Đừng tin một từ nào về nó, Ardel nghĩ.
“Chuyện này hoàn toàn thật, nó thực sự đã xảy ra.”
Không một từ nào.

Ông ta sẽ bắt đầu kể câu chuyện về cậu con trai đã làm những điều tồi

tệ, hay người tác giả làm sai, hoặc vợ của ông ta, mẹ của cậu bé, làm gì đó
sai bởi vì họ đã sống cho ngày hôm nay, không phải ngày mai, cái mà mới
thực sự là ngày hôm nay. Hừm. Có nghĩa là…

Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên từ đâu đó bên ngoài hành lang.

Gần đó.

Mọi người nhìn ra ngoài. Tác giả rơi vào im lặng.

Giờ cũng có những tiếng hét từ bên ngoài. Rồi một tiếng nổ nữa lớn

hơn, gần hơn.

Đó không phải là một vụ đốt lửa chặn. Không phải tiếng nổ từ ô tô.

Chắc chắn là một tiếng súng. Ardel biết nó là một tiếng súng nổ. Bà đã
từng tới sân tập bắn súng vài lần khi chồng bà còn sống.

Bà không muốn thử bắn nên chỉ ngồi phía sau, nhìn những kẻ cuồng

nhiệt rung mình cùng với sự phấn khích về vũ khí và buôn chuyện.

Lại một tiếng nổ khác - lại gần hơn.
Người quản lý nhanh chóng đi tới cánh cửa chống cháy và mở nó ra.

Nhìn nhanh ra ngoài. Ông ta nhanh chóng lùi lại.

“Mọi người chú ý! Có một gã mang theo súng. Ở bên ngoài. Hãy đi

theo hướng này” Ông ta kéo cửa đóng lại nhưng nó lại bung ra, vì khóa
chốt đã bị dán xuống.

Mọi người đang đứng lên.
Lại một phát súng nữa, thêm hai phát nữa. Ngày càng có nhiều tiếng

thét ở bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.