NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 236

gì đã xảy ra: Kathryn từng nói chuyện với bọn trẻ, một vài năm trước.
(Những phản ứng là: Maggie gật đầu đồng ý một cách tỉnh bơ, như thể xác
nhận những gì cô bé đã biết những năm qua; Wes đỏ mặt dữ dội và cuối
cùng, dũng cảm hỏi một câu, bất cứ câu hỏi gì, về quá trình, “Không có,
kiểu như, cách nào khác sao?” Kathryn phải cố giữ một bộ mặt nghiêm
nghị.)

Vậy đấy. Bọn trẻ sẽ đối diện với thực tế rằng mẹ để một người đàn

ông ở lại qua đêm, cho dù đó là một người chúng đã biết rõ, yêu quý và còn
thân thiết với chúng hơn cả chính chị gái của mẹ chúng là bà cô (bay bổng,
quyến rũ và đôi khi bực tức, Betsey

*

Thời đại Mới sống ở trên những ngọn

đồi của Santa Barbara).

Hãy xem chuyện gì sẽ xảy ra trong nửa giờ tới.
Kathryn cân nhắc chuyện mặc lên người tấm áo choàng nhưng lại

quyết định sẽ đi tắm. Cô bước vào phòng tắm và khi trở ra, mặc vào chiếc
quần bò cùng một chiếc áo sơ mi công sở màu hồng, trong khi Jon trông có
vẻ hơi lo lắng, đánh răng. Anh cũng đã mặc quần áo.

“Được rồi,” anh chậm rãi nói.

“Không.”
“Không?” Anh hỏi lại.
“Anh đã nhìn ra cửa sổ. Anh không thể nhảy ra ngoài đó. Anh sẽ đi

xuống dưới với em và chúng ta sẽ ăn bánh mỳ nướng kiểu Pháp trứ danh do
em làm. Em chỉ làm nó trong những dịp đặc biệt thôi.”

“Hôm nay là đặc biệt sao?”
Cô không trả lời. Cô trao anh một nụ hôn nhanh.
Anh nói, “Được rồi. Hãy cùng đi gặp bọn trẻ nào.”

Tuy nhiên, hóa ra những gì Kathryn và Jon nhìn thấy không chỉ có bọn

trẻ.

Khi họ bước xuống cuối bậc thang và đi vào bếp, Kathryn suýt chút

nữa thì va vào Michael O’Neil, lúc này đang cầm một cốc nước cam ép và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.