NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 270

Hắn phân vân liệu đó có phải là trò do Kathryn Dance bày ra. Chứ sao

nữa, hắn nói với con Quỷ bên trong hắn.

Antioch quay sang người chồng, người đã rất tốt bụng, rồi nói, “Thật

lạ kỳ.”

“Sao vậy?”
“Đằng kia. Những cảnh sát ở trong công viên. Với những tờ giấy in thì

phải?”

Hai vợ chồng này nheo mắt nhìn. Người chồng lên tiếng, “Ồ, phải đấy.

Và có một vài người đằng kia cũng cầm tờ rơi. Thấy không?.”

“An ninh mặc thường phục,” Antioch nói.
“Họ đang làm gì vậy?,” người vợ hỏi.
“Chắc không có gì. Tôi chỉ… Tôi hy vọng đó không phải liên quan tới

những kẻ khủng bố hay gì đó.”

“Khủng bố,” người vợ nói khẽ.
“Đúng, cô nghe gì trên Fox chưa? Hay CNN? Có nhiều tin tức về khả

năng tấn công khủng bố ở LA đấy.”

“Ôi, không!”

“Tất cả chỉ là những lời đồn thôi. Cô biết cách mà cảnh sát luôn nói

thế và rồi chẳng có chuyện gì xảy ra. Hầu như lần nào cũng thế.” Hắn nhún
vai. “Dù sao thì, chúc hai người vui vẻ nhé.”

Xuôi xuống đoạn đường quanh co khoảng bốn trăm mét, Antioch thấy

một cặp đôi khác trông đầy hứa hẹn. Hắn đi tới chỗ họ, mở bản đồ ra và giả
vờ gật gật.

“Xin chào, xin lỗi làm phiền hai người chút.”

“Không sao,” người chồng nói. Anh ta và vợ đi cùng ba đứa con,

khoảng từ tám đến mười hai tuổi.

Hắn cũng nhờ người đàn ông này chỉ đường. Một nhà hàng cụ thể nào

đó ở đâu. Hắn sẽ gặp gia đình của mình ở đó. Cặp vợ chồng xem xét bản
đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.