NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 280

chúng tôi vẫn đón khoảng mười ba nghìn khách tới công viên tại thời điểm
này. Nếu tất cả họ đều lao ra ngoài cùng lúc… Chà, cô có thể tưởng tượng
ra rồi đấy.”

Đám đông đang ngày càng lớn hơn khi có sự tham gia của mọi người

từ bên trong công viên cùng những vị khách đang kích động bị kẹt giữa hai
quầy quà tặng nhô ra ở lối vào. Tất cả đều toát lên vẻ kinh hãi trên khuôn
mặt.

Tại chỗ cửa quay, nhũng vụ ẩu đả nghiêm trọng đang bắt đầu diễn ra

và ngày càng có nhiều trường hợp xô đẩy và nhảy qua rào chắn, khiến mọi
người càng hoảng loạn hơn. Giờ đã có khoảng năm mươi hay sáu mươi
người tụ thành đám đông. Và con số vẫn đang tăng lên. Một người phụ nữ
hét lên khi bà bị ép sát vào hàng rào. Cổ tay của bà đã bị gãy. Hai nhân viên
đến được chỗ bà và cố gắng làm dịu lại đám khách đó. Nhưng ngay khi
nhóm đó vừa bình tĩnh thì lại có một vụ ẩu đả nữa xảy ra, lại xô đẩy, lại la
hét. Kathryn thấy hai người ngã xuống. Họ bị đạp xuống trước khi bảo vệ
kịp tới đỡ. Biểu cảm của những người bảo vệ đó cũng kinh hãi hệt như
những vị khách.

Kathryn nói, “Sự kiểm soát đang rất mong manh. Chúng ta sẽ ổn miễn

là không có thêm điều gì khiến họ….”

Từ phía xa, nghe thấy có năm, sáu tiếng súng vang lên.

“Chết tiệt,” cô càu nhàu.
Sau đó, trên loa phóng thanh: “Sơ tán khẩn cấp. Tất cả quý khách. Có

khủng bố trong công viên. Đánh bom liều chết trong công viên. Đây không
phải là diễn tập. Tất cả mọi người sơ tán ngay lập tức!”

“Đó không phải là quy trình!” Herbert gắt lên, anh ta đang bị sốc.

“Tất cả quý khách, đây là trường hợp khẩn. Sơ tán ngay. Có một kẻ

đánh bom liêu chết trong công viên.”

“Hắn đấy. Bằng cách nào đó, hắn đã vào được phòng chỉ huy.”
Michael gắt lên: “Cử một đội tới đó ngay!.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.