NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 282

Michael: “Cánh cổng. Chúng ta phải mở nó ra. Ngay bây giờ!.”
Anh cùng George và năm, sáu người làm công chạy tới chỗ chiếc xe

của nghi phạm và, chỉ bằng cơ bắp, đẩy nó ra sau - một mét, ba mét, rồi sáu
mét. Rồi họ nắm lấy cánh cổng và kéo nó mở ra. Cánh cổng kêu rít lên khi
bị ma sát với nền bê tông.

Michael nhảy qua một bên khi cơn thủy triều, khoảng hai mươi người

dàn hàng ngang, tràn qua khoảng trống đang mở. Những người khác tiếp
tục đẩy qua hoặc nhảy qua cửa quay.

Một bà mẹ, đang bế một đứa trẻ khoảng chừng bốn tuổi, lảo đảo đi

qua cánh cổng, rồi rẽ sang một vùng trống của bãi đỗ xe và bị vấp ngã theo
hướng đó. Kathryn thấy cánh tay của người đó bị gãy nghiêm trọng. Cô ta
cố bước thêm khoảng mươi bước tới một chiếc ghế băng, dần buông đứa
con gái xuống mặt đường nhựa và ngã sụp xuống. Kathryn chạy tới để giúp
đỡ.

Cô vừa tới chỗ người phụ nữ đó thì có tiếng kính vỡ vụn và cả chục

người nhảy lên vỉa hè. Họ đã đập vỡ cửa sổ của một trong những quầy quà
tặng và lao ra ngoài công viên qua khoảng trống đó. Đoàn người này nhanh
chóng tăng lên thành vài trăm người.

Họ đang đổ về phía Kathryn cùng người phụ nữ và con của cô ta. Dù

đã thoát khỏi công viên, sự hoảng loạn vẫn đeo bám và họ đang chạy như
điên.

“Đứng dậy đi!” Kathryn yêu cầu người mẹ đang choáng váng kia, và

bế thốc đứa bé lên mạn sườn mình. Đám đông còn cách đó khoảng mười
mét.

Người phụ nữ đột nhiên kéo cổ áo Kathryn. Bị mất thăng bằng, người

đặc vụ ngã ngửa ra sau. Người cô đập mạnh xuống đất, nhưng tay vẫn siết
chặt đứa bé. Bị choáng váng, cô nhìn lên thấy một bức tường của một trăm
người khách đang hướng thẳng về phía này. Từ những đôi mắt hung dữ của
những con người đó, có thể nói không một ai nhìn thấy cô, nữa là có ý định
tránh sang một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.