NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 281

George đưa bộ đàm lên và thực hiện một cuộc gọi.
Người bảo vệ đang gọi điện. “Derek, chuyện gì đang xảy ra vậy?…

Hắn ở trong phòng chỉ huy phải không?… Được, tìm hiểu đi. Ngắt nguồn
kết nối với hệ thống phát thanh đi.”

“Sơ tán! Sơ tán ngay lập tức. Đã có người bị bắn! Nếu mọi người bị

thương, hãy tìm nơi trú ẩn ngay lập tức. Các đội cứu thương đang trên
đường tới!”

Herbert giải thích với Kathryn và Michael, “Chúng tôi có một hệ

thống những đường ngầm dưới lòng đất - nơi đặt văn phòng an ninh.
Chúng tôi đưa những người bị bệnh ra ngoài theo đường đó, những kẻ móc
túi, những người say rượu. Đó cũng là phòng điều hành. Hắn đang ở đó.
Hắn sẽ cố thoát ra theo đường hầm đó. Có một lối ra dẫn tới bãi đậu xe bên
rìa của tòa nhà… Ôi, Chúa ơi… Nhìn kìa!.”

Làn sóng một nghìn, hai nghìn người giờ đang chen lấn ở lối ra.

“Lùi lại, không có sự cố gì cả!” Đội trưởng đội an ninh hét lên với họ.

Vô ích, như trước đó.

Những ông bố bà mẹ đã bỏ lại xe đẩy và bế những đứa con đang khóc

lóc ầm ĩ của họ. Những người đang đợi ở cổng thì quay lại và thấy cơn thủy
triều đang tới gần.

Tiếng la hét ngày một nhiều và những người đứng sau bắt đầu tranh

giành nhau để tới được cửa quay. Một vài người bắt đầu chạy qua cánh
cổng bị đổ, trèo qua chiếc xe của nghi phạm. Một người đàn ông ngã ngửa
và nằm im.

Kathryn, Michael và Herbert chạy về phía trước, nắm lấy tay nhau để

ngăn dòng người, hét lên để thông báo rằng không hề có cuộc tấn công nào.

Nhưng đám đông đã mất hết lý trí. Sự an toàn, thoát thân - đó là những

điều mà họ quan tâm.

Một sinh vật… không phải con người…

“Họ sắp bị nghiền nát mất thôi,” Kathryn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.