NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 290

khỏi công viên và tiếng cảnh sát ở trên loa phóng thanh khẳng định với họ
rằng không hề có khủng bố.

Nghi phạm hẳn đã thoát ra ngay trong đám đông đang chạy thoát thân.

Hắn thậm chí không cần phải cải trang. Hắn có thể trùm mũ đen lên, mang
theo một khẩu súng máy và không ai nhìn ra.

Michael nhận điện thoại. “Đúng thế… Phải… Chúng được thiết lập

chưa?” Anh cảm ơn người ở đầu dây bên kia và cúp máy. Anh nhìn mọi
người xung quanh. “Là đội tuần tra cao tốc. Tất cả các chốt đã được thiết
lập. Họ làm nhanh thật. Không phải tất cả mọi đường ra, nhưng là những
tuyến chính. Và những điểm dừng ngẫu nhiên với những dòng xe đi từ phía
công viên.”

Cảnh sát cũng đang kiểm tra các tuyến xe buýt. Và cả taxi.
Không có dấu hiệu nào về một người đàn ông cao trên mét tám, thân

hình rắn chắc, tóc vàng, xách theo một chiếc túi tập thể thao (hoặc túi mua
sắm ở công viên Thế giới Phiêu lưu Toàn cầu, bên trong có một chiếc túi
tập).

Cuối cùng nhân viên phụ trách băng ghi hình an ninh báo cáo lại rằng

không có gì trong đoạn băng có thể giúp họ. Đám đông quá dày đặc.

Kathryn nhìn một lượt đám đông và không buồn nghĩ đến việc thẩm

vấn.

Michael nói, “Quay lại nhà của Prescott không?.”

“Được.”
Họ mất nửa tiếng đồng hồ mới tới được đó - tất nhiên là giao thông tắc

nghẽn; thậm chí đèn và còi báo hiệu trong xe tuần của Phó cảnh sát trưởng
Rick Martinez cũng không thể giúp họ đi nhanh hơn là bao. Họ tới nơi
ngay khi đội hiện trường vụ án đang thu dọn.

Một kỹ thuật viên nói, “Nghi phạm của các anh biết hắn đang làm cái

gì. Găng tay vải.”

“Tôi biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.