NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 291

“Chẳng tìm thấy gì nhiều.”
Nhìn xuống Stanley Prescott, nằm ngửa, bị nghẹt thở bởi băng dính.

Hình ảnh trần trụi và rõ ràng: anh ta nằm dưới một cái đèn đứng sáng trưng.

Michael thắc mắc, “Tại sao người này lại bị giết?.”
Kathryn dự đoán, “Có điều gì đó trong bức ảnh về vụ quán bar

Solitude Creek mà anh ta đăng lên chăng? Một manh mối nào đó chăng?.”

Đoạn băng đã bị gỡ xuống nhưng Michael kịp lưu một bản sao trước

đó. Họ xem lại nó một cách kỹ lưỡng. Bài đăng trên Vidster là một đoạn
video nhưng hình ảnh từ vụ Solitude Creek là ảnh tĩnh. Đó là bức hình từ
bản tin, chụp lại hậu quả của thảm kịch, khi các thi thể đã được mang ra
khỏi sàn nhà phủ đầy rác, túi ví, mảnh vải quần áo, và bàn ghế bị lật tung.

Cả hai sĩ quan không ai nhìn ra điều gì.
Michael lên tiếng, “Có lẽ nghi phạm của chúng ta chỉ là không muốn

gây bất kỳ sự chú ý nào tới vụ quán Solitude Creek.”

Kathryn gật đầu đồng ý. “Khiến hắn bị cảnh sát liên bang để mắt tới.”

Cả Cục Điều tra California và Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận

Monterey đều đã nhận được những cuộc gọi từ sở An ninh Nội địa, vì vụ
việc được cho là có khả năng liên quan tới khủng bố, dù các đặc vụ đã xem
xét lại vấn đề và quyết định rằng không hề có mối liên hệ nào - thậm chí
không phải là tội phạm liên bang.

“Có thể thế lắm.” Cô kiểm tra thi thể lần nữa, quan sát khuôn mặt nạn

nhân rõ ràng dưới ánh đèn sáng. Ánh nhìn của sự kinh hãi, đôi mắt mở to.
Cô cho rằng phải mất khoảng bốn hay năm phút thì người này mới tắt thở.
Nghi phạm đã sử dụng phương thức chết âm thầm cho nạn nhân tội nghiệp
này, cô đoán thế.

Một cảnh sát xuất hiện ở cửa. Anh ta gật đầu chào những người bên

trong và hỏi, “Thanh tra O’Neil?.”

“Vâng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.