NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 305

Darth đổi chỗ. Và lắc lắc những bình sơn.
“Chúa ơi, yên lặng nào!”

Darth cẩn thận đặt ba lô xuống và sắp xếp lại những bình sơn xịt, đặt

một chiếc áo thun giữa chúng. Giơ chiếc cặp bằng vải bạt lên một lần nữa.

“Thật sự đó, trời ạ.” Wolverine không thực sự sống xứng đáng với

danh xưng của hắn

*

. Nhưng Darth vẫn kiên nhẫn với người bạn của mình.

Tên khốn đó nhát như cáy. Và, chắc chắn, Darth cũng có chút dao động lúc
này, khi một kẻ nào đó đang rình mò xung quanh, đang tiến đến gần hơn.

Nhưng nó là trưởng nhóm và nó đang ra lệnh, “Thư giãn đi.”

Wolverine gật đầu.
Ừ thì, nó là một thằng hèn nhưng nó cũng là người đã phát hiện ra là

có ai đó đang băng qua công viên này. Chắc chắn chúng nên chuồn đi.
Darth không có vấn đề gì với ý kiến đó cả. Nhưng chúng không thể làm thế
vì tên Do Thái chết tiệt đã tìm thấy những chiếc xe đạp và dắt chúng vào
gara xe của ông ta. Ngay sau khi chúng vẽ lên tường và nhảy qua hàng rào
bên ngoài sân, thì gặp một mụ đàn bà đi ngang qua và bà ta đã hét toáng
lên, đứng lại, hai đứa đang làm gì thế, thật đáng ghét và chúng nghĩ chúng
là ai…

Bla, Bla…

Vì không muốn bị nhìn thấy nên chúng đã chạy theo hướng này và nấp

vào trong những bụi cây, quan sát tên Do Thái đi ra, thấy những chiếc xe
đạp, đẩy chúng đi và - tên khốn ấy chứ - ném chúng vào trong gara.

Và rồi những ánh đèn sáng nhấp nháy.
Và giờ là tiếng những bước chân.

Ai đây? Tên Do Thái đó? Hay là người phụ nữ đã tố cáo?
Nhưng sao họ lại ở đây? Không, rất có thể đó là một tên cớm. Và nếu

vậy họ sẽ có vũ khí là một khẩu súng điện và một khẩu Glock, và một trong
những chiếc đèn pin to tổ bố có thế làm bẹp đầu. Khi Darth còn ở trong trại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.