NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 401

“Đó là một cuộc chia tay khó khăn à?” Michael hỏi. Truyền tải tốt đây,

Kathryn nghĩ. Họ đã diễn tập trên đường đến đây.

“Ôi, phải ạ, thực sự như thế. Nó thật tệ. Họ nói những điều thực sự tệ

bạc về nhau.”

“Cô rất tiếc,” Kathryn đồng cảm.
“Vâng, chuyện đó thực sự rất tệ.”
Kathryn nói thêm, “Cô có thể tưởng tượng sẽ có cả khó khăn về tài

chính. Các khoản tiền cấp dưỡng nữa?.”

“Ồ, vâng. Cháu nghĩ họ gọi chúng là cái gì đó.”
“Tiền cấp dưỡng,” Michael nói thêm vào. Trong hai người bọn họ,

Kathryn và Michael, anh là người duy nhất có kinh nghiệm về sự tan vỡ
của một cuộc hôn nhân.

“Ồ, đúng, chính nó ạ. Họ không biết rằng cháu biết. Nhưng cháu đã

nghe họ nói. Những tấm séc thực sự lớn. Khoảng mười lăm nghìn một
tháng.”

Kathryn cho rằng, trong khi tiền hỗ trợ nuôi con sẽ kéo dài đến khi

Trish mười tám tuổi, những khoản tiền trợ cấp sẽ chấm dứt ngay sau khi vợ
hoặc chồng chết hoặc tái hôn. Vì thế Martin sẽ tiết kiệm được gần hai trăm
nghìn đô một năm. Đối với một người đàn ông sống trong một ngôi nhà
nhỏ ở thung lũng, có lẽ với thu nhập hạn chế, thì đó sẽ là một thứ của từ
trên trời rơi xuống.

Động cơ số hai.
Và Martin hẳn biết rằng Michelle sẽ tới quán bar. Anh ta sẽ đưa ra

những chỉ dẫn cho tên tội phạm để đảm bảo con của mình được an toàn.

Hay liệu anh ta có làm thế không?
Kathryn cảm thấy ruột mình quặn lên. Nếu cô bé cũng chết, liệu bố cô

bé có được hưởng lợi từ di chúc của cô? Liệu anh ta có được nhận toàn bộ
ngôi nhà và tài sản?

Rồi Trish nói, “Thật quá tệ vì bố đã mất ngần ấy thứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.