NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 400

Những giọt nước mắt lăn trên má cô bé. Kathryn lục trong túi xách và

lấy ra một gói khăn giấy. “Hãy cầm lấy này.”

Trish mở gói giấy và lấy ra vài tờ, lau rồi bỏ đi.

Kathryn tiếc vì cô bé không cung cấp được thông tin nào cụ thể.

Nhưng cô và Michael có những điều khác để khám phá - một cách từ từ
cùng với một chút khéo léo.

“Cảm ơn Trish, điều này rất có ích.”
“Vâng.” Cô bé sụt sịt.

Michael đưa ra kết luận, theo như kịch bản của họ: “Anh không nghĩ

là chúng ta còn chuyện gì ở đây nữa.”

Kathryn nhìn quanh căn phòng. “Bố của cháu sẽ sớm quay về. Ông ấy

hiện sống ở đâu?.”

“Vâng. Bố hiện đang sống ở một nơi ở Thung lũng Carmel.”

“Tuyệt đấy.”
“Không hẳn ạ. Đó không phải nhà của ông ấy. Nó hoàn toàn là một

chỗ ẩn náu. Còn việc đi học của cháu - trường Trung học Carmel cách
khoảng hơn một cây số - như vậy ông ấy chuyển tới đây là hợp lý. Giống
như…” Cô bé nhìn quanh. “Không thực sự quá tồi tàn, nhỉ?.”

Michael hỏi, “Đây có phải nhà của cháu khi bố mẹ cháu mới cưới

nhau?.”

Khéo léo…
“Đúng thế ạ.”
Kathryn đưa mắt nhìn Michael. Người chồng phản bội đã mất ngôi

nhà khi chia tài sản. Giờ thì anh ta lại có nó. Anh ta không thể lấy lại quyền
sở hữu - nó sẽ là một phần của tài sản để lại cho Trish từ mẹ cô bé. Nhưng
khi cô bé đến tuổi trưởng thành, anh ta sẽ thương lượng để chuyển nhượng
nó sang tên anh ta. Động cơ số một để Frederick Martin là kẻ sát nhân. Cô
còn nghi ngờ một động cơ khác nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.