NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 406

kéo và má bị cứa. Cô để nước chảy khắp người khoảng năm phút, rồi bước
ra ngoài và lau khô người.

Kiểm tra vết thương ở mặt, cô thấy vết cứa sẽ để lại một vết sẹo còn

vết thâm đó đang lan rộng trên mặt cô. Có lẽ cô nên tới phòng cấp cứu để
kiểm tra ngay lúc đó.

Cô nghĩ ngợi một cách châm biếm về động lực tò mò của cuộc đời

mình. Bị cuốn vào một đoàn khách của công viên chủ đề, bị ép vào một
khoang thang máy để cứu một phụ nữ mang thai và một nạn nhân bị hóc…
và giờ đưa cô con gái mười tuổi tới buổi biểu diễn của cô bé.

Rồi cô mặc quần áo - một chiếc áo cánh màu đen, chiếc quần bò yêu

thích và áo khoác màu lính thủy. Đôi giày cao gót Gold Aldo. Nhìn vào
gương, cô để tóc xõa ra, tốt hơn hết là nên che đi hàm và má.

Đi xuống tầng dưới cô gọi, “Donnie. Cháu có đạp xe tới không? Cô

không thấy nó.”

Cậu bé nhìn chằm chằm cô một lúc.
Wes nói, “Không ạ, chúng con để chúng ở nhà cậu ấy.”
“Cháu có muốn cô chở về không? Cũng tiện đường tới trường của

Maggie.”

Donnie liếc nhìn Wes, rồi quay lại. “Cháu cảm ơn cô Dance nhưng

không cần đâu ạ. Cháu sẽ đi bộ. Cháu thích đi bộ.”

“Được thôi. Đi nào, Wes, chúng ta phải đi thôi.”
Donnie và Wes chạm nắm đấm chào nhau và cô cùng con trai đi ra

cửa.

“Maggie!” Dance gọi.
Con gái cô xuất hiện.
Boling lên tiếng, “Ôi, trông cháu kìa.”

Cô bé mỉm cười ngượng ngùng.
Kathryn nói, “Con trông thật xinh, Mags.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.