NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 431

rằng ông ta đã không đưa ra luận điểm này ở một buổi họp báo, chỉ để rút
lại một vài giờ sau đó dựa trên những tìm kiếm của cấp dưới bị đình chỉ của
ông ta.

Điện thoại của Kathryn rung lên. Đó là TJ Scanlon.

“Chào.”
“Sếp, tôi vừa vơ vét tất cả ghi chép lặt vặt khác nhau. Bất động sản,

chứng thư, giấy phép xây dựng. Theo yêu cầu của cô.”

Cô biết điều đó. “Và?.”

“Toàn bụi bặm. Cô nghĩ rằng mọi thứ sẽ được đăng trực tuyến nhưng

không hề. Tôi đã phải sục sạo các kệ, các phòng phía sau. Các hang ổ. Cô
đang ở đâu?”

“Văn phòng của Charles.”
“Tôi sẽ ở đó trong một phút. Cô sẽ muốn xem cái này.”

Cậu ta có mặt nhanh hơn thời gian đã nói. Chiếc áo thun hiệu

Jefferson Airplane lốm đốm và, phải, chiếc quần bò bụi bặm chứng thực
cho công việc thám tử lỗi thời của cậu ta.

Các hang ổ…
Cậu ta cầm một tập tài liệu giống như cái mà cô vừa đặt lên bàn của

Overby.

“Michael, Charles. Chào sếp. Được rồi. Hãy kiểm tra cái này đi.

Không ai gọi lại cho tôi từ công ty Nevada đó, công ty mà đang có kế
hoạch xây dựng gần nhánh sông Solitude? Vì thế nên tôi nghĩ mình sẽ lục
lọi thêm một chút. Thử tìm một vài cổ đông, gì cũng được. Và, công ty này
thuộc sở hữu của một ủy thác ẩn danh. Tôi đã thử xem xem ủy thác này ra
sao nhưng nó không được công khai. Nhưng, tôi vẫn có thể tìm ra ai là
người đại diện. Barrett Stone, một luật sư ở San Francisco. Làm thế nào mà
lại là tên của một luật sư? Nếu cần ông ta đại diện, tôi sẽ nói với mọi người.
Được rồi, tôi vào trọng tâm đây. Công ty điện thoại đã đưa lịch sử gọi điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.