NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 459

Grammy đã đảm bảo một buổi diễn cháy vé tại Trung tâm Biểu diễn Nghệ
thuật - gần một nghìn người sẽ tới để xem anh ta.

Với bọn trẻ đang chiếm trọn góc kia, những người lớn hạ tháp giọng

để nói chuyện.

“Tôi nghe nói cô đã bắt được hắn. Người đứng sau các vụ tấn công.”
“Thì, đó là người đã thuê hắn.”
“Grant, phải không? Ông ta đã mất đi trang trại của mình.”

“Chính là ông ta. Nhưng chúng tôi vẫn chưa bắt được tay mà ông ta đã

thuê. Dẫu vậy chúng tôi sẽ tìm ra. Chúng tôi sẽ tóm hắn.”

“Kayleigh nói gì đó về việc cô luôn… kiên trì.”
Kathryn cười. “Đó là những gì cô ấy nói ư?” Kỹ năng ngôn ngữ cơ thể

của cô cho biết rằng Hartman đã chuyển ngữ. Có thể từ “cố chấp” hoặc
“đầu heo” mới là lựa chọn của cô ấy. Cô và Kayleigh rất giống nhau trong
khoản này.

“Tôi đã nghĩ là chúng tôi sẽ phải hủy buổi diễn đây.”
Kathryn cũng chuẩn bị làm điều đó - nếu họ không kết thúc được vụ

này trước buổi hòa nhạc.

“Cô có nghe về Sam Cohen không?”

“Không, sao?”
“Ông ta sẽ xây dựng lại quán bar ven đường. Khoảng chục người bọn

tôi đang làm một vài buổi diễn quyên góp, quyên tiền giúp ông ta. Ông ta
sẽ dỡ nhà cũ xuống và xây một cái mới. Mới đầu, ông ta không muốn
nhưng chúng tôi…” anh ta cười “… kiên trì.”

“Tin tốt quá. Tôi thực sự rất vui.”

Có lẽ cuối cùng thì ông Sam cũng có thể khôi phục lại từ vài điều gì

đó. Ông ta có thể.

Tay trống của Hartman xuất hiện ở cửa ra vào, cười với bọn trẻ, rồi

nói, “Cùng chơi nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.