NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 517

Ông ta quay sang cô, đáp lại bằng một cái nhún vai hờ hững. “Tôi

không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi cần cô về phe tôi.”

Kathryn khinh bỉ nói, “Ông không thể tự điều khiển một mạng lưới

được. Ông không thông minh đến thế.”

Steve tức giận. “Mẹ kiếp. Tôi chẳng cần thêm ai cả.”
“Bao nhiêu người đã chết vì những gì ông đã làm rồi?”
“Ồ, thôi nào,” người đàn ông đó nói một cách cộc cằn. Rồi: “Serrano,

hãy xử lý chuyện này. Xử cô ta đi, tao sẽ lôi tên khốn ngoài kia vào đây.
Chúng ta sẽ hạ hắn. Tao sẽ nói với đội ứng phó rằng tao trốn ra phía sau và
lẩn vào trong những ngọn đồi. Tao sẽ nói là một ai khác ở đây, không phải
mày. Một trong những băng đến từ Tijuana.”

“Không vấn đề gì,” câu trả lời tỉnh bơ.
Rồi Steve nheo mắt lại, “Chờ đã.”
“Chuyện gì?”

“Mày… mày đã nói, ‘Kathryn’. Mày gọi cô ta là ‘Kathryn’.”
Một cái nhún vai. “Tôi không biết. Thì sao?.”
“Tao chưa hề gọi tên của cô ta ở đây. Và tao có mặt ở buổi thẩm vấn

tuần trước giữa mày và cô ta. Cô ta cũng chưa từng nói tên mình cho mày
biết.”

Tôi là Đặc vụ Dance…
Một cái nhăn mặt. Âm điệu Latinh biến mất khi Serrano nói, “Khỉ

thật, tôi lỡ mồm. Xin lỗi nhé.” Anh ta nói với Kathryn Dance.

“Không sao, José,” cô mỉm cười và nói. “Chúng ta đã có mọi thứ

chúng ta cần. Anh làm tốt lắm.”

Steve nhìn từ người này sang người kia. “Ôi, Chúa ơi.”
“Serrano” thực ra là một thanh tra ở Bakersfield tên là José Felipe-

Santoval. Giờ anh ta đang chĩa súng vào giữa ngực Foster, trong khi Dance
lấy vũ khí của mình ra nhưng không phải còng tay, mà là chiếc vòng tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.