NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 60

tai nạn.” Anh ta nhún vai. “Nhưng, sự thật đúng là hôm qua tôi đã rất mệt,
thưa sếp. Thưa sĩ quan.”

“Chúa ơi, coi chừng!” Ông Henderson hét lên, gọi vọng ra từ cửa văn

phòng đang mở.

Billy và Kathryn quay lại nhìn và cúi xuống khi có thứ gì đó vụt qua

đầu họ. Hòn đá nảy trên mặt đường nhựa và đập mạnh vào lốp của một
chiếc xe tải khác.

“Thằng khốn!,” người đàn ông đã ném vật đó hét lên.
Một nhóm tầm hơn chục người - đa số là đàn ông - đang đi lên con

dốc từ phía của quán bar. Một người khác tiếp tục ném đá. Kathryn và Billy
né qua một bên. Cú ném vẫn còn ở xa, nhưng nếu trúng phải thì cũng bể
đầu. Cô rất ngạc nhiên khi thấy những người này ăn mặc lịch sự, có lẽ là
tầng lớp trung lưu. Không phải những người đi xe máy hay côn đồ. Nhưng
ánh mắt của họ thì thật đáng sợ: họ đang đòi nợ máu phải trả bằng máu.

“Bắt lấy hắn!”
“Thằng khốn!”
“Mày là thằng lái xe chết tiệt đó, phải không?”

“Nhìn kìa! Ở đằng kia kìa! Là tên lái xe đó!”
“Cảnh sát đây,” Kathryn lên tiếng, giơ thẻ của mình lên mà không bận

tâm xác thực cụ thể. “Dừng lại ngay.”

Không ai thèm mảy may chú ý tới cô.

“Mày là đồ cặn bã! Tên giết người.”
“Không,” giọng Billy nghẹn ngào. “Tôi không hề làm gì cả.”
Đột nhiên nhóm người này thu hút thêm những người khác đang sải

bước nhanh từ khu nhà tưởng niệm gần quán bar. Một số bắt đầu chạy. Chỉ
trỏ. Bây giờ, số người đã lên tới khoảng hai chục. Những khuôn mặt đỏ lên
vì tức giận và la hét. Kathryn lấy điện thoại ra và gọi 911. Phải mất một lúc
mới kết nối được.

Cô nghe thấy: “Cảnh sát và cứu hỏa đây….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.