NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 58

là điểm hướng thẳng lên đồi từ quán bar. Chiếc xe tải dường như đã trôi
một đường thẳng đứng tới nơi mà nó dừng lại. Một miếng vát nhỏ nhựa
đường lý giải về góc độ của chiếc xe đối với tòa nhà: nó đã đi lệch một chút
sang bên trái.

Ồng Henderson nói: “Vì thế mà chúng tôi không biết chuyện gì đã xảy

ra.”

Có nghĩa là: Tóm tên lái xe. Kệ cha anh ta. Đó là lỗi của anh ta, không

phải của chúng tôi. Chúng tôi đã ghi rõ nội quy.

Kathryn nhìn quanh. “Quy trình là như thế nào? Tài xế tới sau giờ

làm, anh ta để chìa khóa ở đâu đó hay giữ nó?.”

“Để nó ở kia.” Ông Henderson chỉ vào một chiếc hộp.

Một chiếc xe bán tải tiến vào bãi, tới gần chỗ họ và hú còi rồi dừng ở

gần đó. Một người đàn ông mảnh khảnh, khoảng ba lăm tuổi, mặc quần bò
và áo thun có in chữ AC/DC ở mặt trước, bước ra khỏi xe. Anh ta khoác lên
người chiếc áo da, vuốt thẳng mái tóc vàng óng, hoi tua rua ở đuôi tóc.
Khuôn mặt anh ta hiện rõ nếp nhăn quanh miệng, lông mày lúc nào cũng
nhíu cả lại. Da anh ta thuộc loại da trắng, nhưng rám nắng.

“Đây rồi,” Henderson lên tiếng, “cậu ta đây rồi.”
Người đàn ông ngượng ngùng đi về phía ông chủ của mình. “Ông

Henderson.”

“Billy,” người chủ lên tiếng. “Đây là…”
“Tôi là Kathryn Dance, đến từ CBI.” Dance cũng giơ thẻ của mình

lên.

“Billy Culp,” người đàn ông trẻ nói một cách lơ đãng, nhìn chằm

chằm vào thẻ của cô. Mắt anh ta mở to, giống như nhìn thấy cánh cửa dẫn
tới nhà tù đang rộng mở.

Cô dẫn anh ta ra chỗ khác.
Người chủ thở dài, kéo thắt lưng lên, giữ một chút, sau đó đi vào bên

trong. Người họ hàng của ông ta cũng đi cùng luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.