NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 57

“Và người tài xế vẫn đỗ ở chỗ thường ngày?”
“Bất cứ chỗ nào còn trống,” người công nhân xen vào. “Trên đỉnh của

quả đồi này.” Anh ta có nét hao hao với Henderson. Kathryn đoán đó có thể
là cháu hay con trai. Anh ta có đề cập tới độ dốc. Họ đã thảo luận về việc
người tài xế giơ đầu chịu báng, và đã lên kế hoạch về việc xét xử công khai
anh ta.

“Liệu có phải tài xế đã cố ý đỗ chiếc xe ở bên cạnh quán không?”

Kathryn hỏi.

Điều này khiến họ mất cảnh giác. “Ồ không. Điều đó thật vô lý.” Sự

do dự cho cô biết rằng họ ước mình đã nghĩ về tình huống này. Nhưng họ
đã quyết định bán đứng người tài xế bằng cách ám chỉ rằng anh ta đã không
cài phanh.

Đỉnh đồi…

Người đàn ông thứ ba, trông đô con với bàn tay lấm bẩn, nhận ra tín

hiệu của mình. “Những chiếc xe này rất nặng. Nhưng chúng cũng có thể bị
trôi đi.” Kathryn hỏi, “Chiếc xe đã đỗ ở đâu trước khi nó dừng lại bên cạnh
quán?.”

“Một trong những điểm đỗ,” Henderson Lite chỉ.
“Ai chả biết, nhưng cụ thể là chỗ nào vậy?.”

“Tôi có cần gọi luật sư không?” Người chủ hỏi.
“Tôi chỉ đang cố gắng tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra. Đây không

phải là một cuộc điều tra tội phạm.” Và cô nói thêm, vì biết mình nên làm
thế: “Ở thời điểm này.”

“Tôi có cần phải nói chuyện với cô không?”Ông Henderson hỏi

Kathryn - người chỉ có nhiệm vụ đi xác minh chứng từ thuế và bảo hiểm.

Cô đáp một cách bình tĩnh, như thể quan tâm tới ông ta, “Sẽ tốt hơn

nếu ông chịu hợp tác.”

Ông Henderson nhún vai đầy toan tính, rồi dẫn cô ra bên ngoài. Và

rồi, ông ta chỉ vào một điểm đỗ xe mà không có gì đáng ngạc nhiên, chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.