NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 55

Cô cố để hiểu làm thế nào mà chiếc xe tải lại đỗ ở đó. Quán bar và nhà

kho kia cùng chung một bãi đỗ xe, nhưng biển báo đã đánh dấu rõ ràng khu
vực nào dành cho khách của quán Solitude Creek và nơi nào dành cho xe
tải và xe của nhân viên công ty Henderson Jobbing. Các biển báo màu đỏ
cảnh báo về việc “chủ sở hữu phải tự chịu chi phí kéo xe đi” dường như chỉ
là một mối đe dọa thờ ơ, mờ nhạt và rỉ sét.

Không, việc tài xế đỗ xe tải ở đó thật chẳng hợp lý chút nào. Vẫn còn

hơn phân nửa chỗ đỗ dành cho đầu kéo và toa moóc của bên đó; vẫn còn
nhiều chỗ trống để cho tài xế đỗ chiếc xe đó ở bất kỳ đâu trong bãi xe phía
họ. Tại sao lại là ở đây?

Nhiều khả năng chiếc xe đó đã lăn bánh và dừng ở đây. Nhà kho nằm

ở phía nam của quán bar, nơi có vị trí cao hơn và khoảng sân hơi dốc xuống
vị trí quán bar, nơi có vị trí thấp hơn. Chiếc xe trọng tải lớn này đã trôi dọc
theo bờ tường của quán và chậm lại dần.

Kathryn đang bước về phía nhà kho, cách quán khoảng ba mươi mét.

Ớ cửa văn phòng nhà kho có treo tấm biển tự làm: “Đóng cửa.” Những
người cô nhìn thấy lúc trước giờ đã không còn ở đó.

Cô nắm lấy tay nắm cửa và kéo. Cửa bị khóa - nhưng đèn bên trong

vẫn có thể nhìn thấy được qua một vết nứt trên cửa sổ, và cô có thể nhìn
thấy sự chuyển động.

Một tiếng đập lớn vang lên trên kính. “Cục Điều tra đây. Vui lòng mở

cửa.”

Không có động tĩnh gì.
Một tiếng đập nữa, mạnh hơn.

Có bóng di chuyển sang một bên; một người đàn ông trung niên có

mái tóc nâu không vào nếp nhìn chằm chằm vào cô. Ánh mắt ông ta lướt
qua thẻ của cô rồi cho cô vào.

Hành lang trông đúng như những gì ta hình dung ở một công ty vận tải

quy mô vừa nằm kề bên một đoạn đường cao tốc thứ cấp. Đầy vết trầy
xước, hữu dụng, và chất đầy thùng hàng của công ty Sears và đồ nội thất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.