NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 56

văn phòng của Office Depot, màu đen, mạ crôm và màu xám. Trên các
bảng kế hoạch có gắn những quy định của chính phủ. Rất nhiều giấy tờ.
Nổi bật nhất là mùi dầu diesel hay mùi dầu mỡ.

Kathryn giới thiệu bản thân. Người đàn ông, Henderson, là chủ nơi

này. Có một người phụ nữ, có vẻ là trợ lý hoặc thư ký, và hai người đàn
ông nữa mặc quần áo lao động, đang nhìn cô một cách khó chịu. Người lái
chiếc xe tải là ai trong số hai người này?

Cô hỏi, nhưng được báo là không phải, Billy vẫn chưa tới. Cô hỏi

thêm rằng khi vụ việc xảy ra, nhà kho có đang mở cửa không.

Người chủ nhanh chóng đáp, “Chúng tôi có quy định. Cô có thể xem

chúng ở đằng kia.”

Có một tấm bảng trên tường gần đó, với cách viết hoa khó hiểu của

văn hóa doanh nghiệp:

Nhớ mang theo Hộ chiếu cho những hành trình Quốc tế!

Quy định mà ông ta nhắc tới nằm ở dòng trên dưới:

Kéo Phanh và Gạt cần số!

Những người thẩm vấn luôn cảnh giác với những đối tượng vội vàng

đưa ra câu trả lời khi còn chưa được hỏi đến. Không có gì giải thích được
điều đang diễn ra ở trong đầu họ rõ ràng hơn thế.

Cô xem xét vấn đề về những cái phanh và hộp số trong giây lát.

“Vâng, nhưng còn về giờ giấc thì sao?.”

“Chúng tôi đóng cửa lúc năm giờ chiều. Chúng tôi mở cửa từ bảy giờ

sáng tới năm giờ chiều.”

“Nhưng những chiếc xe tải thì tới muộn hơn đúng không? Đôi lúc?”

“Chiếc xe đó đã tới đây lúc bảy giờ.” Người đàn ông nhìn vào tờ giấy,

dĩ nhiên là thứ mà ông ta đã tìm và ghi nhớ ngay phút giây ông ta nghe
được về vụ thảm kịch. “Bảy giờ mười. Thùng hàng rỗng từ Fresno.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.