NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 111

truyền về phòng xử lý khủng hoảng ở Washington. Chúng ta cũng
đang ghi hình Đảo Epcot và Pleasure. Để đề phòng hắn giở trò gì đó
vào phút chót.”

Tôi có thể tưởng tượng ra khung cảnh trong phòng xử lý khủng

hoảng của FBI ở phố 10. Có đến cả chục nhân vật quan trọng chen
chúc trong đó. Mỗi người sẽ có một bàn riêng và một màn hình nối
cáp. Ảnh Công viên Walt Disney chụp từ trên không sẽ xuất hiện trên
các màn hình ngay lập tức. Bảng thông tin lớn của căn phòng sẽ đính
đầy các dữ liệu... chính xác bao nhiêu đặc vụ và các lực lượng khác
đang tập trung về công viên đó vào thời điểm này. Số lối thoát. Mọi
con đường dẫn vào hoặc dẫn ra. Tình trạng thời tiết. Quy mô của đám
đông vào ban ngày. Số người thuộc lực lượng an ninh của Disney.
Nhưng có lẽ sẽ chẳng có gì hết về Gary Soneji hay Maggie Rose vì
nếu có thì chúng tôi đã được nghe những thông tin ấy rồi.

“Tôi đang đến Công viên Disney!” Một trong những đặc vụ trên

máy bay khai mào một câu đùa. Cách nói chuyện khá đặc trưng của
cảnh sát mang lại tiếng cười chứa đựng sự lo lắng. Phá vỡ sự căng
thẳng là điều tốt và cũng là việc không dễ làm trong những hoàn cảnh
khó khăn.

Ý nghĩ phải đối mặt với một gã điên và một bé gái bị bắt cóc

không dễ chịu gì. Thực tế lạnh lẽo về những đám đông trong ngày
nghỉ đang đợi chúng tôi ở Công viên Disney cũng thế. Người ta báo
cho chúng tôi rằng bên trong công viên giải trí theo chủ điểm và khu
đỗ xe đã có hơn bảy mươi ngàn người. Thế nhưng đây vẫn là cơ hội
tốt nhất cho chúng tôi tóm Soneji. Đây có thể là cơ hội duy nhất của
chúng tôi.

Chúng tôi đến Vương quốc Thần kỳ bằng một chiếc xe tải lưu

động đặc biệt, một xe cảnh sát hộ tống có còi hụ và đèn ưu tiên.
Chúng tôi vào làn đường dành cho xe gặp sự cố ở đường 1-4, vượt qua
tất cả xe cộ thông thường từ sân bay tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.