NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 203

không ở đây.

Hiếm khi họ nói chuyện với con bé. Khi nói chuyện với nó, họ

gọi nó là Bobbi. Tại sao lại là Bobbi?

Con bé xử lý tốt mọi chuyện, nhưng đôi khi nó vẫn cần khóc.

Như lúc này. Nó đang nghẹn ngào nức nở. Nhưng cũng không muốn ai
nghe thấy tiếng khóc của mình.

Chỉ có một điều duy nhất mang lại cho nó sức mạnh. Điều đó đơn

giản nhung có tác động lớn.

Nó vẫn còn sống.
Nó muốn sống hơn bất kỳ điều gì.
Maggie Rose không nhận thấy rằng xe tải đang chạy chậm dần.

Chiếc xe xóc nẩy một lúc. Rồi nó dừng hẳn lại.

Con bé nghe thấy tiếng một người trèo ra khỏi buồng lái ở phía

trước. Có những tiếng nói rì rầm phát ra. Người ta đã lệnh cho nó
không được nói khi ở trong xe, nếu không nó sẽ lại bị bịt miệng.

Một người đẩy cửa mở ra. Ánh nắng ùa vào người con bé. Ngay

lúc đó nó không thể nhìn thấy gì.

Khi rốt cuộc đã phân biệt được mọi thứ, Maggie Rose không thể

tin vào mắt mình.

“Xin chào,” nó nói bằng giọng thì thầm khẽ khàng nhất, như thể

bị mất tiếng. “Tên cháu là Bobbi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.