NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 286

rất khéo, nhưng kiểu cách của Nathan lại có vẻ không phù hợp - trông
anh ta như đang cố bơi trong nó vậy.

“Tôi không phải là người dễ ưa.” Anthony Nathan đứng trước bồi

thẩm đoàn gồm bảy nữ và năm nam vào ngày thứ Hai của tuần xử án
thứ hai. “Chí ít là không dễ ưa trong phòng xử án. Mọi người bảo tôi
luôn có nụ cười khinh miệt. Rằng tôi là gã khoa trương. Rằng tôi là kẻ
ích kỷ không ai chịu nổi. Rằng không ai chịu đựng được tôi quá sáu
mươi giây. Tất cả đều đúng,” Nathan nói với những khán giả bất đắc
dĩ của anh ta. “Tất cả đều đúng.

“Và điều đó đôi khi đã kéo tôi vào những rắc rối. Tôi nói sự thật.

Tôi bị ám ảnh về chuyện phải nói sự thật. Tôi không kiên nhẫn, không
có một chút nào, trước những sự thật nửa vời. Và tôi chưa bao giờ
nhận bào chữa cho bất cứ vụ kiện nào mà ở đó tôi không thể nói ra sự
thật.

“Những lời bào chữa của tôi về Gary Murphy rất đơn giản, có lẽ

là những lời lẽ ít phức tạp và ít gây tranh cãi nhất tôi từng đưa ra trước
bất cứ bồi thẩm đoàn nào. Nó là sự thật. Cũng như đen và trắng, thưa
các quý vị. Xin hãy lắng nghe tôi.

“Cô Warner và nhóm cộng sự của cô ấy đều hiểu những lời bào

chữa đó mạnh mẽ thế nào, và đó chính xác là lý do tại sao cô ấy lại
đưa ra trước các vị nhiều sự thật hơn hẳn so với những gì mà ủy ban
Warren từng sử dụng để chứng minh cùng một điều - HOÀN TOÀN
KHÔNG GÌ CẢ. Nếu quý vị cho cô Warner đối chất, và nếu cô ấy trả
lời thành thật, cô ấy sẽ nói cho quý vị điều đó. Và rồi tất cả chúng ta
đều có thể về nhà. Như thế chẳng tốt hơn sao? Vâng, như vậy thật
tuyệt.”

Có những tiếng khúc khích quanh phòng xử án. Cùng lúc đó, một

số thành viên trong bồi thẩm đoàn đang nghiêng người để lắng nghe
và quan sát. Mỗi lần Nathan đi qua, anh ta lại tiến gần tới họ thêm nửa
bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.