NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 288

quan tâm tới điều đó. Vâng, Gary Soneji LÀ NGƯỜI MẤT TRÍ HƠN
TÔI HÀNG TRĂM LẦN. Gary Soneji là người mất trí nhất mà tôi
từng gặp. Và tôi đã gặp Soneji. Các vị cũng sẽ gặp.

“Tôi hứa với các vị điều này. Tất cả các vị sẽ gặp Soneji, và nếu

gặp rồi, các vị sẽ không thể kết tội Gary Murphy. Rốt cuộc các vị sẽ
quý mến Gary Murphy, sẽ cổ vũ anh ta trong cuộc chiến của riêng
mình với Soneji. Gary Murphy không thể bị kết tội giết người và bắt
cóc... kẻ có tội là Gary Soneji...”

Anthony Nathan bắt đầu lần lượt mời từng nhân chứng lên. Thật

kinh ngạc khi trong đó có cả các cán bộ trường Washington Day và
một vài học sinh của trường. Có cả những người hàng xóm của
Murphy ở Delaware.

Nathan luôn tỏ ra nhũn nhặn với các nhân chứng, luôn luôn nói

năng rành rọt. Dường như họ cũng quý mến Nathan và tin tưởng anh
ta.

“Mời anh giới thiệu tên với mọi người?”
“Tiến sĩ Nancy Temkin.”
“Thế còn nghề nghiệp của anh?”
“Tôi dạy môn nghệ thuật ở trường Washington Day.”
“Anh có biết Gary Soneji hồi còn ở trường không?”
“Vâng, tôi biết.”
“Anh Soneji có phải là một giáo viên tốt trong thời gian dạy ở

trường Washing Day không? Có điều gì khiến anh nghĩ anh ta không
phải là giáo viên tốt không?”

“Không, tôi không thấy. Anh ấy là một giáo viên rất tốt.”
“Tại sao anh nói vậy thưa Tiến sĩ Temkin?”
“Vì anh ấy đam mê cả nội dung chuyên môn lẫn việc truyền đạt

nó tới các học sinh. Anh ấy là giáo viên được học sinh yêu thích ở
trường. Biệt danh của anh ấy là ‘Chips’, ‘thầy Chips.’”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.