NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 292

hài khá hay. Hoặc có lẽ tôi thích Schwarzenegger đóng một vai khác
như trong phim Benji hay Tiểu thư và chàng du đãng hơn.

Nana đang ở trong bếp, chơi bài pi noóc với dì Tia. Tôi có thể

trông thấy điện thoại đặt trên bức tường bếp. Ống nghe được nhấc
khỏi máy, lòng thòng ở đầu dây để ngăn chặn các cuộc điện thoại từ
cánh phóng viên và một số kẻ lập dị khác ở thời điểm này.

Những cuộc điện thoại tôi nhận được đêm hôm đó từ cánh báo

chí rốt cuộc đều xoay quanh những câu hỏi giống nhau. Tôi có thể thôi
miên Soneji/Murphy trong phòng xử án đông đúc không? Liệu Soneji
có chịu nói cho chúng ta biết những gì đã xảy ra với Maggie Rose
Dunne không? Tôi nghĩ hắn ta bị bệnh tâm thần hay rối loạn nhân
cách? Không, tôi sẽ không bình luận gì.

Khoảng một giờ sáng, chuông cửa trước reo vang. Nana đã lên

gác trước đó khá lâu. Khoảng chín giờ tối, tôi đưa Janelle và Damon
đi ngủ sau khi chúng tôi cùng nhau xem thêm một chút cuốn truyện
Đen và trắng tuyệt diệu của David Macaulay.

Tôi đi vào phòng khách tối om và kéo tấm rèm bằng vải hoa sặc

sỡ ra. Là Jezzie. Cô đến vừa đúng giờ.

Tôi bước ra hiên nhà và ôm lấy cô. “Mình đi thôi, Alex,” Jezzie

thì thầm. Cô đã có kế hoạch. Jezzie thường nói kế hoạch của mình là
“không có kế hoạch”, nhưng điều này hiếm khi đúng với Jezzie.

Chiếc mô tô của Jezzie thực sự đã nuốt chửng con đường đêm đó.
Chúng tôi vượt qua những xe khác như thể chúng đang đứng yên, bất
động giữa thời gian và không gian. Chúng tôi lướt qua những ngôi nhà
tối sẫm, những bãi cỏ và mọi thứ khác trong thế giới thực tại. Vào số
ba. Phóng với tốc độ không thay đổi.

Tôi chờ Jezzie chuyển sang số bốn, rồi số năm. Chiếc BMW gầm

lên đanh gọn và nuột nà bên dưới chúng tôi, bóng đèn pha duy nhất
của nó rọi xuyên con đường bằng thứ ánh sáng mời gọi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.