NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 333

CHƯƠNG 67

“ÁP LỰC, ÁP LỰC,” Jezzie hát theo giai điệu đang vang lên rất to
trong đầu cô.

Phần da trên trán căng lên khi Jezzie chạy xe xuống con đường

núi quanh co mà không hề đề phòng hay sợ hãi. Cô nghiêng người ở
mỗi khúc cua, giữ chiếc mô tô mạnh mẽ chạy ở số bốn. Đám cây linh
sam, những tảng đá cuội và những sợi dây điện thoại cũ kỹ mờ dần khi
cô tăng tốc. Mọi thứ mờ đi. Cô cảm thấy như mình đã ở trạng thái rơi
tự do trong hơn một năm, có lẽ trong cả đời mình. Cô sắp sửa nổ tung.

Không ai hiểu việc phải chịu đựng quá nhiều áp lực trong thời

gian dài như vậy. Thậm chí từ khi còn là một đứa trẻ, Jezzie đã luôn sợ
mắc những sai lầm nhỏ, sợ nếu cô không phải là Jezzie nhỏ bé hoàn
hảo, cô sẽ không được bố mẹ yêu thương.

Jezzie bé nhỏ hoàn hảo.
“Tốt thôi vẫn chưa đủ,” và “Tốt là kẻ thù của tuyệt vời”, gần như

mỗi ngày, bố cô vẫn nói với cô như thế. Và cô đã luôn là một sinh viên
hạng A đầy khôn ngoan, tính toán; cô là hoa khôi được mến mộ; cô đi
trên mọi con đường tiến nhanh nhất mà cô có thể tìm thấy. Trước đó
vài năm, Billy Joel đã thu âm một bài hát mang tên “Áp lực”. Bài hát
thể hiện gần đúng điều mà Jezzie cảm thấy mỗi ngày trong cuộc đời
mình. Cô phải dừng nó lại bằng cách nào đó, và giờ đây có lẽ cô đã
tìm ra cách.

Jezzie về số ba khi cô tới gần căn nhà bên hồ. Tất cả đèn đều bật.

Nếu không có những ánh đèn, mọi thứ quanh hồ dường như yên ả.
Mặt nước đen mượt hòa vào các dãy núi. Nhưng các bóng đèn đều
bật.
Lúc đi, Jezzie đã không để đèn sáng như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.