NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 338

CHƯƠNG 69

JEZZIE TRỞ LẠI WASHINGTON vào tuần lễ ngay sau khi phiên tòa
kết thúc. Đó dường như là thời điểm tốt cho những khởi đầu. Tôi đã
sẵn sàng. Lạy Chúa toàn năng, tôi đã sẵn sàng để bỏ qua mà sống tiếp.

Chúng tôi nói chuyện qua điện thoại một chút, nhưng không quá

nhiều, về tâm trạng của cô. Jezzie nói với tôi một điều. Cô nói rằng
thật lạ lùng vì bản thân đã đầu tư quá nhiều cho sự nghiệp nhưng giờ
đây lại chẳng còn quan tâm tới nó chút nào nữa.

Tôi đã nhớ Jezzie thậm chí nhiều hơn tôi tưởng. Tâm trí tôi luôn

hướng về cô trong khi điều tra vụ giết hại hai đứa trẻ mười ba tuổi vì
một đôi giày thể thao hiệu Pump. Sampson và tôi đã bắt được thủ
phạm, một đứa mười lăm tuổi ở khu vực “Hố Đen”. Cũng tuần đó, tôi
được mời làm việc ở Washington với tư cách điều phối viên của
Chương trình Truy bắt Tội phạm Nguy hiểm giữa Sở Cảnh sát D.C. và
FBI. Đó là công việc được trả lương cao hơn, hoành tráng hơn công
việc hiện tôi đang làm, nhưng tôi từ chối thẳng thừng. Đó là cách Carl
Monroe mua chuộc tôi. Không, xin cảm ơn.

Ban đêm tôi không ngủ được. Cơn bão bắt đầu nổi lên trong trí óc

tôi ngay từ ngày đầu tiên xảy ra vụ bắt cóc vẫn còn đó. Tôi không thể
gạt hẳn Maggie Rose Dunne ra khỏi đầu óc mình. Tôi không thể từ bỏ
vụ án này. Tôi không cho phép mình làm như vậy. Tôi xem bất cứ thứ
gì trên kênh ESPN, đôi khi tới ba hay bốn giờ sáng. Tôi thực hiện vai
trò của chuyên gia tâm lý Alex trong khu nhà lắp ghép cũ ở nhà thờ
Thánh Anthony. Sampson và tôi uống vài két bia với nhau. Sau đó
chúng tôi cố đốt bớt mỡ thừa ở phòng tập. Xen giữa những việc đó,
chúng tôi dành nhiều giờ ở chỗ làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.