NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 359

anh không ngừng lại đi cho xong? Vụ án kết thúc rồi mà. Đừng nghĩ
về nó nữa.”

“Anh không thể làm thế,” tôi nói với Jezzie. “Đó không phải là

cách chúng ta làm mọi việc tại Hội nghị Bàn tròn của Vua Arthur. Anh
không thể từ bỏ vụ này. Mỗi lần anh tính đến việc từ bỏ, một cái gì đó
lại xuất hiện và làm thay đổi suy nghĩ của anh.”

Đêm đó chúng tôi lên giường khá sớm. Khoảng chín giờ, chín giờ

mười lăm. Rượu Chassagne-Montrachet, Premier Cru đã phát huy tác
dụng, vẫn có những đam mê, nhưng cũng có cả sự ấm áp và dịu dàng
giữa chúng tôi.

Chúng tôi âu yếm nhau, phá lên cười và không ngủ sớm. Jezzie

nhạo tôi là “Ngài Alex, Hiệp Sĩ Đen của Hội nghị Bàn tròn.” Tôi thì
gọi cô là “Quý Bà Vùng Hồ”. Cuối cùng chúng tôi thiếp đi khi đang
thì thầm như thế, bình yên trong vòng tay nhau.

Tôi không biết lúc mình thức dậy là mấy giờ. Tôi đang nằm trên

đống ga giường và chăn bông rối tung, còn trời thì rất lạnh.

Vẫn còn ánh vàng cam hắt ra từ đống lửa, tiếng tí tách nhẹ nhàng.

Tôi không hiểu sao trong phòng ngủ lại lạnh đến như vậy khi mà lửa
vẫn đang cháy.

Những gì mắt nhìn thấy và những gì cơ thể tôi đang cảm nhận

được không hề ăn nhập. Tôi mất vài giây nghĩ về điều đó.

Tôi lần mò dưới lớp chăn và kéo chúng lên ngang cằm. Ánh lửa

phản chiếu lên khung cửa sổ trông thật lạ.

Tôi nghĩ rằng thật kỳ lạ khi tôi lại ở bên Jezzie. Giữa một nơi xa

xôi, hẻo lánh. Tôi không thể nghĩ đến lúc mình không còn được ở bên
cô.

Tôi rất muốn gọi Jezzie dậy. Nói với cô điều đó. Nói với cô về

bất cứ điều gì và tất cả mọi điều. Quý Bà Vùng Hồ. Và Hiệp Sĩ Đen.
Nghe như là một Geoffrey Chaucer của những năm 1990 vậy.

Bất chợt tôi nhận ra rằng ánh sáng phản chiếu trên khung cửa sổ

không phải từ ngọn lửa trong nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.