NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 362

“Chuyện gì vậy Wallace? Tớ kín lịch tối nay rồi.” Tôi thè lưõi với

Damon và Jannie. “Có vài chuyện lặt vặt ở nhà. Nhưng tớ vẫn sắp xếp
được.”

“Hắn ta đang yêu cầu đích danh cậu. Hắn muốn nói chuyện với

cậu, chỉ cậu thôi. Hắn nói có chuyện rất quan trọng.”

“Không thể để tới sáng mai ư?” tôi hỏi Wallace. Tôi đã ở chỗ làm

cả ngày rồi. Thêm nữa, tôi không hình dung nổi Gary Murphy còn gì
mới mẻ nữa để nói với tôi.

“Đây là Soneji,” Wallace Hart nói qua điện thoại. “Soneji muốn

nói chuyện với cậu bây giờ.”

Tôi im bặt. Rồi cuối cùng cũng cất lời, “Tớ tới ngay đây,

Wallace.”

Tôi đến Fallston trong chưa đầy một tiếng. Gary bị giam ở tầng

trên cùng của nhà tù. Những gã bệnh hoạn có tiếng như Squeaky
Fromme và John Hinckley cũng từng ở đó. Đó là khu của những kẻ
“có máu mặt”, đúng kiểu Gary muốn.

Khi tôi tới phòng giam, Gary đang nằm ngửa trên chiếc cũi hẹp

không có ga trải hay chăn đắp. Nhân viên bảo vệ không rời mắt khỏi
hắn. Gã này đang được chăm sóc ở chế độ “đặc biệt”, cần sự giám sát
một - một.

Wallace Hart nói, “Tớ đang tính đến chuyện ban đêm đưa hắn

vào một căn phòng yên tĩnh. Biệt giam và thực hiện chế độ đặc biệt
trong một thời gian. Cho tới khi chúng tớ hiểu chuyện gì xảy ra với
hắn. Hắn đang phê đấy, Alex.”

“Một trong những lần như thế này hắn sẽ phân thân đấy,” tôi nói

và Wallace gật đầu đồng ý.

Tôi bước vào phòng giam Gary và ngồi xuống mà không cần ai

bảo. Tôi mệt mỏi với việc phải xin phép người khác. Hai mắt Gary
dán chặt lên trần nhà. Chúng như bị đẩy sâu vào phía trong hộp sọ của
hắn. Tôi chắc là hắn biết tôi đang ở đó. Alex đââây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.