NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 386

Nhưng họ đã lục soát khu vực nông trại bỏ hoang này đủ kỹ

chưa? Robert Fishenauer tự hỏi. Bây giờ đó là câu hỏi trị giá mười
triệu đô la, không phải sao?

Khoảng năm giờ ba mươi chiều, Fishenauer đỗ chiếc Firebird đầy

bụi đỏ của mình vào sát bên cái gara xập xệ ngay mé trái căn nhà nông
hại. Adrenaline lúc này rần rật chảy. Chỉ việc săn lùng kho báu mới
khiến loại chất ngọt ngào đó ào ạt đến vậy.

Gary đã lảm nhảm không thôi về cách Bruno Hauptmann giấu

một phần khoản tiền chuộc của nhà Lindbergh trong gara nhà hắn ở
thành phố New York. Hauptmann là một tay thợ mộc từng qua đào
tạo, và hắn đã tạo ra một ngăn chứa bí mật giữ tiền trong bức tường
gara của hắn.

Gary nói hắn cũng làm thế ở nông trại cũ tại Maryland. Hắn đã

thề đó là sự thật, và đó là điều mà FBI sẽ chẳng bao giờ phát hiện ra.

Fishenauer tắt động cơ vẫn đang rầm rì của chiếc Firebird. Sự

tĩnh lặng xuất hiện đột ngột thật kỳ quái. Căn nhà cũ trở nên hoang
vắng và rất đáng sợ. Nó khiến anh ta nhớ tới bộ phim có tên Đêm của
những thây ma

Sống. Chỉ khác là chính anh ta lại đang đóng vai kẻ lấm lét đáng

sợ.

Cỏ dại mọc rậm rạp khắp nơi, thậm chí còn vươn ra từ mái của

gara. Nước chảy xuống thành vết ố hai bên sườn gara.

“Được rồi, thằng cha Gary này, để xem mày có thực sự là thằng

bốc phét không. Tao hy vọng mày không phải thế.”

Robert Fishenauer hít một hơi sâu rồi trèo ra khỏi chiếc xe hơi

gầm thấp của mình. Anh ta cũng đã tính toán trước sẽ nói gì nếu bị
tóm ở đây. Anh ta sẽ khai rằng Gary nói với mình về chỗ hắn đã chôn
Maggie Rose Dunne. Nhưng rồi Fishenauer nhận ra đó chỉ là một
trong những câu chuyện điên rồ của hắn.

Dẫu vậy điều ấy vẫn làm anh ta canh cánh trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.