NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 387

Và bây giờ anh ta đã ở Vùng Quê Rùng Rợn, Maryland, để kiểm

chứng điều đó. Thực tế là Fishenauer cảm thấy mình ngu xuẩn. Anh ta
cũng cảm thấy có chút tồi tệ, tội lỗi, nhưng bản thân anh ta phải tự
kiểm chứng chuyện này. Phải thế thôi, anh bạn. Đây là trò xổ số mười
triệu đô la của riêng anh ta. Anh ta đã có tấm vé của mình.

Có thể Fishenauer chuẩn bị tìm ra chỗ Maggie Rose Dunne bé

nhỏ bị chôn. Lạy Chúa, anh ta hy vọng sẽ không như vậy. Hoặc có thể
đó là kho báu được chôn giấu mà Gary đã hứa.

Lúc ở nhà tù, Fishenauer và cậu chàng Gary đã nói chuyện với

nhau rất nhiều, có khi liên tục hàng giờ liền. Gary thích nói về những
kỳ tích của hắn. Con cưng của hắn - cách hắn gọi hành động bắt cóc.
Tội ác “hoàn hảo” của hắn.

Đúng! Thật “hoàn hảo” khi hắn đang thi hành mức án dài hơn cả

chung thân trong một nhà tù có cấp độ an ninh tối đa vì sự điên rồ độc
ác của mình.

Còn Robert Fishenauer thì ở đây, ngay tại cánh cửa trước rêu mốc

dẫn vào khu nhà Rùng Rợn. Hiện trường vụ án, như người ta nói.

Có chiếc then cài bằng kim loại đã gỉ sét trên cánh cửa.

Fishenauer xỏ tay vào đôi găng chơi gôn mùa đông - thật khó giải
thích hai chiếc găng này nếu anh ta bị bắt quả tang đang lần mò ở đây.
Viên giám thị bật tung then cửa. Anh ta phải kéo mạnh cánh cửa về
phía mình qua lớp cỏ mọc dày um tùm.

Tới lúc phải dùng đèn pin rồi. Fishenauer lôi chiếc đèn pin ra và

bật mức tối đa. Gary nói Fishenauer sẽ tìm thấy tiền ở phía bên phải
gara, góc xa bên phải, chính xác là vậy.

Rất nhiều máy móc cũ đã hỏng của nông trại nằm lăn lóc xung

quanh gara. Mạng nhện vướng vào mặt và cổ khi anh ta bước lên phía
trước. Mùi của sự mục ruỗng, phân hủy nồng nặc bốc lên từ tất cả mọi
thứ.

Được nửa đường vào gara, Fishenauer dừng bước và quay lại.

Anh ta chằm chằm nhìn ra phía cửa đang mở và lắng nghe mất một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.