NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 384

nhau thậm chí còn giúp được nhiều hơn. Tôi kể hết sự thật cho Nana.
Bà ngồi nghe mà không xen ngang, đó là dấu hiệu cho thấy bà đang
nắm bắt thông tin.

Sau khi tôi kể xong, hai bà cháu chúng tôi ngồi trong phòng

khách, chỉ nhìn nhau. Tôi ngồi trên chiếc gối quỳ, hai chân xoải về
hướng trước mặt bà. Bầu không khí im lặng đang gào thét quanh
chúng tôi.

Nana cuộn người trong chiếc chăn màu yến mạch cũ ở chiếc ghế

ngả lưng của bà. Bà vẫn đang gật gù, cắn môi và ngẫm nghĩ về những
điều tôi nói.

“Ta phải bắt đầu ở một chỗ nào đó,” cuối cùng bà cất lời, “vậy

hãy để ta bắt đầu từ đây. Ta sẽ không nói, Ta đã bảo con rồi mà vì ta
không hề biết mọi chuyện lại tồi tệ đến thế. Ta đã lo lắng cho con, chỉ
vậy thôi. Nhưng không hề lo về bất kỳ điều nào như chuyện này. Ta
chẳng bao giờ có thể tưởng tượng ra điều kinh khủng đó. Bây giờ con
hãy ôm ta trước khi ta lên phòng và cầu nguyện. Đêm nay ta sẽ cầu
nguyện cho Jezzie Flanagan. Ta thực sự sẽ làm thế. Ta sẽ cầu nguyện
cho tất cả chúng ta, Alex ạ.”

“Bà luôn biết phải nói gì.” Tôi nói cho bà sự thật cuối cùng. Bà

biết khi nào phải chặn ta lại và khi nào phải dùng đòn roi.

Tôi ôm lấy Nana, rồi bà lê bước lên gác. Tôi ngồi dưới nhà và

suy nghĩ về những điều Sampson đã nói trước đó - chúng ta sẽ chấn
chỉnh lại cái thân Jezzie.
Nhưng không phải vì bất cứ điều gì đã xảy ra
giữa hai chúng tôi. Mà vì Michael Goldberg và Maggie Rose Dunne.
Vì Vivian Kim, một người đáng lẽ đã không phải chết. Vì Mustaf
Sanders.

Chúng tôi sẽ phải bắt Jezzie, bằng cách nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.