“Cậu có thấy Asahe đằng kia không?” Sampson ra hiệu.
“Tớ là thanh tra mà. Tớ thấy hết mọi thứ, vậy đó. Không để mánh
nào qua mắt,” tôi nói với cậu ta.
“Có lẽ cậu nên hơi tiếc cho bản thân đấy. Hơi mỉa mai, tớ muốn
nói vậy. Hai cốc bia. À không, cho bốn cốc đi,” cậu ta nói với người
phục vụ.
“Tớ sẽ vượt qua chuyện đó,” tôi bảo Sampson. “Cậu cứ chờ xem
đi. Chỉ là tớ chưa bao giờ đưa cô ấy vào danh sách tình nghi. Sai lầm
của tớ.”
“Cậu là người cứng cỏi mà. Thừa hưởng gien từ người bà khó
tính của cậu. Chúng ta sẽ giúp cậu ngon lành trở lại,” Sampson nói với
tôi. “Cũng phải chấn chỉnh lại cả cái thân cô ta nữa. Cái cô nàng
Jezzie ấy.”
“Cậu cũng thích cô ấy phải không John? Trước khi chuyện này
xảy ra ấy.”
“À ừ. Chẳng có gì để không thích cả. Cô ả nói dối giỏi thật đấy
Alex. Cô ta quả có tài, kẻ giỏi nhất tôi từng thấy kể từ khi xem phim
Body Heat,” Sampson nói. “Và không nhé, tớ chưa bao giờ nói dối
cậu, người anh em ạ. Ngay cả khi tớ nên làm thế.”
Phần khó khăn nhất tới sau khi Sampson và tôi rời quán Faces đêm đó.
Tôi đã nốc vài cốc bia nhưng vẫn rất tỉnh táo và gần như tê dại trước
những ảnh hưởng tồi tệ nhất của nỗi đau. Việc Jezzie luôn là một phần
của vụ án này vẫn khiến tôi bị sốc. Tôi vẫn nhớ cách cô lái tôi khỏi giả
thuyết Devine và Chakely là những nghi phạm. Cô moi từ tôi bất cứ
tin tức mới nào mà cảnh sát D.C. thu thập được. Cô là kẻ tay trong
xuất sắc. Tự tin và điềm tĩnh. Thực hiện vai trò của mình một cách
hoàn hảo.
Khi tôi về tới nhà, Nana vẫn còn thức. Tới giờ tôi vẫn chưa kể
cho bà nghe về Jezzie. Lúc này quả là thời khắc kinh khủng. Mấy lon
bia đã giúp ích được một phần. Thời gian chúng tôi từng sống bên