NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 432

CHƯƠNG 87

NGÔI NHÀ CỦA CROSS ở ngay bên kia đường. Nó nằm đó, trong vẻ
lộng lẫy khiêm nhường.

Thằng Bé Hư như bị ánh đèn màu cam lấp lánh trong nhà thôi

miên. Hai mắt hắn dõi nhìn từ cửa sổ này sang cửa sổ khác. Có vài lần
hắn thấy qua cửa sổ một bà lão da đen bồn chồn đi qua một trong
những ô cửa sổ ấy xuống gác. Bà của Alex Cross, chắc chắn là thế.

Hắn biết tên bà, Nana Mama. Hắn biết Alex đã gọi bà như thế từ

khi còn nhỏ. Vài tuần qua, hắn đã tìm hiểu mọi thứ cần biết về gia
đình Cross. Hắn có một kế hoạch với họ lúc này. Một kế hoạch nho
nhỏ hết sảy.

Đôi khi hắn thích cảm giác sợ hãi như lúc này. Sợ hãi cho chính

hắn, sợ hãi cho những người trong ngôi nhà. Hắn tận hưởng cảm giác
này chừng nào hắn còn kiểm soát được nó, “bật” và “tắt” bất cứ lúc
nào, tùy ý mình.

Cuối cùng hắn tự hối thúc bản thân rời chỗ ẩn nấp, tiến gần hơn

tới ngôi nhà của Cross. Để trở thành nỗi sợ hãi.

Các giác quan của hắn trở nên thính nhạy hơn nhiều khi nỗi sợ

hãi xuất hiện. Hắn có thể tập trung và duy trì sự tập trung được rất lâu.
Khi hắn băng qua con phố số 5, trong ý thức của hắn giờ không tồn tại
gì ngoại trừ ngôi nhà và những người trong đó.

Thằng Bé Hư biến vào các bụi cây mọc theo mặt trước ngôi nhà.

Lúc này tim hắn đập mạnh. Hơi thở của hắn ngắn và gấp gáp hơn.

Hắn hít một hơi dài, sau đó chầm chậm thở ra đằng miệng.Chậm

lại nào, hãy tận hưởng điều này, hắn nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.