NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 66

CHƯƠNG 13

MAGGIE ROSE DUNNE thức giấc sau giấc ngủ lạ lùng nhất trong đời
nó. Những giấc mơ kinh khủng không thể tả nổi.

Con bé cảm thấy như thể mọi thứ xung quanh mình đang ở trạng

thái quay chậm. Nó khát. Nó mót tiểu kinh khủng.

Sáng nay con mệt quá mẹ ạ. Làm ơn đi! Con không muốn dậy.

Hôm nay con không muốn đi học. Xin mẹ đấy. Con cảm thấy không
khỏe. Nói thật là con thực sự cảm thấy không khỏe, mẹ ạ.

Maggie Rose mở bừng hai mắt. Ít nhất nó cũng nghĩ nó đã mở hai

mắt, nhưng con bé chẳng trông thấy gì. Không một thứ gì.

“Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ ơi!” Rốt cuộc Maggie hét lên và không thể

ngừng lại.

Trong suốt một giờ sau đó, ít nhất cũng phải dài chừng ấy, con bé

hết tỉnh dậy rồi lại ngất đi. Nó cảm thấy toàn thân yếu ớt. Nó bồng
bềnh như một chiếc lá trên dòng sông rộng lớn nhất. Những dòng chảy
cuốn con bé tới bất cứ nơi nào chúng muốn.

Maggie nghĩ về mẹ mình. Mẹ nó có biết con gái mình đã biến

mất không? Bây giờ mẹ nó có đang tìm nó không? Chắc hẳn mẹ nó
đang tìm nó.

Hình như ai đó đã cắt bỏ hai chân và hai tay của Maggie. Nó

không thể cảm nhận được chúng. Chắc hẳn cũng thế này từ khá lâu
rồi.

Xung quanh tối đen. Ắt hẳn con bé đã bị chôn dưới đất. Chắc

chắn nó đang thối rữa, đang dần trở thành một bộ xương. Đó phải
chăng là lý do nó không thể cảm nhận được chân tay mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.