NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 65

Rose cũng ở trên tường. Cùng Neon Deion Sanders. Wayne Williams
cũng ở đó. Và các bài báo. Hỏa hoạn ở câu lạc bộ Happy Land tại
thành phố New York. Một bài viết trên tờ New York Times về vụ bắt
cóc Lindbergh. Một bài về vụ bắt cóc Samuel Bronfman - người thừa
kế của Seagram, và một bài viết về đứa nhỏ mất tích Etan Patz.

Tôi nghĩ về tên bắt cóc Soneji, hoàn toàn một mình trong căn hộ

tiêu điều của hắn. Hắn đã cẩn thận lau sạch từng phân để xóa hết dấu
vân tay. Bản thân căn phòng rất nhỏ, như phòng tu. Hắn là một tay
ham đọc sách, hay ít nhất cũng thích có sách quanh mình. Rồi đến bức
tường trưng bày ảnh của hắn. Điều đó nói với chúng tôi điều gì? Các
đầu mối? Hay đánh lạc hướng?

Tôi đứng trước tấm gương phía trên bồn rửa và chằm chằm nhìn

nó theo đúng cái cách mà tôi biết hắn đã làm rất, rất nhiều lần. Tôi sẽ
thấy gì? Gary Soneji đã thấy gì?

“Đây là hình ảnh của hắn trên tường - gương mặt trong tấm

gương này,” tôi nêu ra một giả thuyết với Sampson. “Bức ảnh mấu
chốt, bức ở chính giữa. Hắn muốn làm ngôi sao của tất cả những thứ
này.”

Sampson đang đứng tựa vào bức tường dán những tấm ảnh và các

mẩu báo.

“Tại sao lại không có dấu vân tay, Tiến sĩ Freud?”
“Hẳn hắn phải biết rằng chúng ta đã lưu vân tay của hắn trên hồ

sơ nằm đâu đó. Tớ nghĩ rằng có lẽ khi ở trường hắn đã cải trang. Có
thể hắn dùng đồ hóa trang trước khi đến trường. Có thể hắn từng là
diễn viên sân khấu. Tớ không nghĩ chúng ta từng nhìn thấy mặt thật
của hắn.”

“Tớ nghĩ thằng cha này có những kế hoạch lớn. Dứt khoát hắn

muốn làm một ngôi sao,” Sampson nói.

Tao muốn là ai đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.