NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 81

CHƯƠNG 16

MAGGIE ROSE VẪN TIN RẰNG nó đang nằm một mình. Như thế này
còn hơn cả mức kinh khủng và đáng sợ. Còn tệ gấp triệu lần bất kỳ
cơn ác mộng nào con bé từng tưởng tượng ra. Và Maggie biết rằng trí
tưởng tượng của nó khá phong phú. Khi muốn, nó có thể khiến bạn bè
phải thấy ghê sợ hoặc kinh ngạc.

Bây giờ có phải là đêm? Hay là ban ngày?
“Michael?,, con bé yếu ớt rên rỉ. Cả miệng, đặc biệt là lưỡi của

nó có cảm giác như bị nhét đầy bông. Miệng nó khô không tin nổi. Nó
khát nước. Đôi khi Maggie nghẹn vì lưỡi của mình. Nó cứ liên tục
tưởng tượng rằng mình đang nuốt lưõi. Chưa bao giờ có ai khát thế
này. Thậm chí trên sa mạc ở Iraq hay Kuwait cũng không thể khát
được như vậy.

Maggie Rose cứ liên tục thiếp đi rồi lại tỉnh. Những giấc mơ liên

tục đến với nó. Một giấc mơ khác lại bắt đầu. Ai đó đang gõ vào cánh
cửa gỗ nặng nề gần đó.

Dù có là ai, người đó cũng gọi tên con bé. “Maggie Rose...

Maggie Rose, nói chuyện với mình đi!”

Rồi Maggie cũng không thể chắc là đó có phải giấc mơ hay

không.

Ai đó đang thực sự có mặt ở đây.
Ai đó đang chui xuống mồ của nó chăng? Đó là cha hay mẹ nó?

Hay rốt cuộc đó là cảnh sát?

Đột nhiên có ánh sáng từ phía trên khiến mắt Maggie bị lóa!

chắc chắn đó là ánh sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.