NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 86

cửa trước nhà Goldberg đúng lúc Sampson tới bãi cỏ. Cậu ta đổi nhịp
chạy như Jerry Rice ở trong vùng cấm địa.

“Hắn lại gọi à?”
Sampson lắc đầu. “Không! Nhưng đã có chuyện. Chuyện gì đó đã

xảy ra, Alex. FBI đang bưng bít,” Sampson nói. “Họ đã có gì đó. Đi
thôi.”

Chốt chặn đường của cảnh sát đã được dựng lên ngay mé đại lộ Sorell
ở đoạn cuối đường Plately Bridge gần đó. Chốt chặn hình thành từ sáu
chiếc xe chim mồi đã hoàn thành nhiệm vụ ngăn cánh báo chí bám
theo những chiếc xe đã rời khỏi nhà Dunne ngay sau hai giờ chiều.
Sampson và tôi ngồi trong chiếc xe thứ ba.

Sau đó bảy mươi phút, ba chiếc xe mui kín phóng nhanh qua

những quả đồi thấp bao quanh Salisbury, Maryland. Những chiếc xe
lượn vòng xuống theo con đường quanh co tới một khu công nghiệp
nằm nép mình trong rừng thông mọc dày.

Khu nhà trông tạm bợ chẳng hề có người vào đêm Giáng sinh.

Nó im lặng một cách kỳ lạ. Những bãi cỏ phủ tuyết dẫn tới ba tòa nhà
văn phòng xây bằng đá trắng nằm riêng rẽ. Sáu xe cảnh sát và xe cứu
thương đã có mặt ở hiện trường đầy bí ẩn.

Một dòng sông nhỏ chắc hẳn đổ vào vịnh Chesapeake lững lờ

chảy phía sau các dãy nhà văn phòng. Nước có màu đỏ nâu và có vẻ ô
nhiễm. Trên những tấm biển màu lam sẫm ghi: Nhà máy sản xuất J.
Cad, Tổ hợp Raser/ Becton, Techno-Sphere.

Cho đến bây giờ thì vẫn chưa có manh mối gì, chưa có một lời

nào về việc đã xảy ra trong khu công nghiệp này.

Sampson và tôi nhập vào nhóm hướng về phía con sông. Bốn đặc

vụ FBI đã có mặt tại nơi này, trông họ đầy lo lắng.

Giữa khu công nghiệp và dòng sông có một vạt cỏ dại vàng nhạt,

đã thưa bớt đi vì thời tiết mùa đông. Rồi đến một dải đất trống dài ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.