chúng mối quan hệ tình cảm giữa các anh chị em ruột ở tuổi trưởng thành.
Khi cha mẹ ưu ái sự yếu đuối của đứa con nhỏ hơn là tính cách độc lập của
đứa con lớn hoặc ngược lại, sự ghen tỵ sẽ tăng lên. Điều tương tự cũng xảy ra
nếu như một đứa trẻ được đánh giá quá cao vì giới tính, ngoại hình, sự thông
minh, khả năng âm nhạc hay kỹ năng xã hội. Tài năng vượt trội có thể dẫn
đến sự ghen tỵ, nhưng chính sự đánh giá quá cao của cha mẹ về một nét tính
cách hay tài năng nào đó của những đứa con sẽ dẫn đến sự cạnh tranh không
ngừng giữa chúng với nhau.
Đối xử như nhau với cả đứa trẻ lớn hơn và nhỏ hơn không phải là phương
pháp các ông bố bà mẹ được khuyên dùng. Ngược lại, tuổi tác nên mang đến
những đặc quyền mới và trách nhiệm mới. xml:lang=“he-IL”>Đứa lớn hơn,
như một điều tất yếu, sẽ được cho nhiều tiền tiêu vặt hơn, ngủ muộn hơn và tự
do ra ngoài với bạn bè hơn đứa em nhỏ hơn. Những đặc quyền này nên được
trao tặng một cách công khai và vui vẻ để tất cả bọn trẻ đều mong đợi được
lớn lên và trưởng thành.
xml:lang=“he-IL”>Đứa trẻ bé hơn có thể ganh tỵ với những đặc quyền của
đứa lớn hơn. Chúng ta có thể giúp trẻ đối phó với những cảm xúc của chúng,
không chỉ bằng việc giải thích mà còn thông qua sự thấu hiểu những tâm tư
tình cảm của chúng:
“Con ước con cũng có thể thức khuya.”
“Con ước con lớn hơn.”
“Con ước con không phải 6 tuổi mà là 9 tuổi.”
“Mẹ biết điều đó nhưng bây giờ là giờ con phải đi ngủ rồi.”
Cha mẹ cũng có thể vô tình thôi thúc sự ghen tỵ bằng việc đòi hỏi một đứa trẻ
phải hy sinh cho một đứa khác: “Em con cần cái giường của con.” “Xin lỗi
con. Năm nay chúng ta không thể mua giày trượt mới cho con được. Chúng ta
cần phải tiêu nhiều tiền hơn cho em bé.”
Điều nguy hiểm là trẻ sẽ cảm thấy không chỉ bị tước đoạt vật chất mà còn cả
tình yêu thương. Do vậy, nhu cầu của chúng nên được từ chối một cách khéo
143