NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 105

trang trại này cho đến lúc chúng trưởng thành và có thể tự đứng trên đôi
chân của chúng. Tôi sẽ không đi. Chúng sẽ không đi.”

Cảm xúc của Victoria đã chuyển từ khổ đau sang giận dữ suốt mấy ngày

qua. Cô đăm đăm nhìn khuôn mặt rám nắng bầm tím, và bỗng nhiên muốn
thoát khỏi gánh nặng đã mang quá lâu. Cô đã cố tiếp tục bởi có bác Ruby
và bác Stonewall, bởi cô tin lẽ phải sẽ chiến thắng. Nhưng dường như cô đã
sai về cả hai điều đó. Mà tóm lại, nơi cư ngụ có là gì đâu cơ chứ? Những gì
mang trong tim mới quan trọng. Cha cô đã tới đây để tạo dựng nơi cư ngụ
cho ông. Cô sẽ phải đi đến chỗ khác và tạo dựng nơi cư ngụ cho mình. Mắt
cô trống rỗng, mờ mịt, và đôi môi khó nhọc cất lời.

“Được rồi.”

Mason cảm thấy sự rút lui của cô qua đôi mắt trống rỗng, khuôn miệng

chùng xuống và tư thế cúi của cái đầu kiêu hãnh.

“Như thế là sao, Victoria?” anh hỏi khẽ.

“Chỉ được rồi thôi. Mai tôi sẽ vào thành phố xem ngài Schoeller nói gì.

Nếu ông ấy bảo từ bỏ, tôi sẽ bỏ.”

“Chỉ vậy thôi sao?”

Cô nhún vai. “Chỉ vậy thôi.” Và bước đến cửa.

“Chúng ta phải thanh toán nốt cho Kelso.”

Victoria lấy chìa khóa từ túi áo và ném lên mặt bàn, rồi mở cửa đi ra.

Mason

lắng nghe tiếng bước chân của cô trên hành lang, nghe tiếng cô nhẹ đóng

cánh cửa phòng. Anh nằm xuống giường và nguyền rủa trong yên lặng.">

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.