NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 82

Victoria bịt chặt miệng để trấn áp nỗi sợ hãi khi cả người và ngựa tông

mạnh vào hàng rào như thể muốn nghiền nát nó. Mason nghiêng về phía
trước khi con thú nhảy. Con ngựa hoang kiếm tìm tự do, cả tứ chi duỗi về
phía trước. Người và ngựa lao vào không trung. Mặc dù mọi việc chỉ diễn
ra trong vài giây, nhưng Victoria sẽ không bao giờ quên cảnh đó. Con ngựa
nâu xám, đuôi và bờm đen bay lên, mũi nở rộng, hai mắt bừng cháy giận
dữ, và Mason, mũ đã rơi mất từ lâu, tóc đen như bờm ngựa, thân hình vạm
vỡ của hắn và con ngựa in bóng trên nền trời xanh.

“Cưỡi đi! Hoan hô! Bám chắc trên lưng con ngựa chết giẫm đó!” Đám

đàn ông hớn hở. Họ ném mũ lên và đấm lưng nhau.

Ngựa và người biến mất về rặng đồi phía Đông trong đám mây bụi.

Nhưng Victoria nhìn chằm chằm vào chỗ người đàn ông và con ngựa lơ
lửng trong không gian. Có thực đôi tay đang nắm dây cương đó đã vỗ về
khi cô khóc? Có thực người đàn ông trên mình con ngựa hoang đó đã thầm
thì với cô, “Đừng khóc, em yêu quý”?

“Giờ cô nhìn được r, thưa cô. Con ngựa bất kham đó sẽ chạy một lúc. Nó

sẽ không vùng vẫy nữa khi đã mệt lử.”

Victoria quay lại thấy Sage Harrington đang đứng cạnh Nellie, cô gái vẫn

đang dùng hai tay che mắt.

“Sage! Em nghĩ bác Ruby bảo anh bị thương mà.” Victoria mừng vì có

cơ hội nhấc tâm trí khỏi Mason Mahaffey.

“Không nặng đâu. Vài vết thôi.” Ánh mắt Sage đi từ Victoria sang

Nellie, cô gái đã bỏ tay khỏi mắt và đang chăm chú nhìn về phía xa.

“Đó là chồng cô ấy à?” Sage hỏi thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.