NƠI TRÚ ẨN - Trang 245

P. TRĂM LẺ NAM

GAR FACE KÉO LÊ CON CHÓ SĂN GIÀ

YẾU.

C

on chó ho húng hắng và cứ đi được khoảng một mét thì nó lại vấp ngã.

Cũng chẳng ảnh hưởng gì. Gã đàn ông cứ kéo sợi dây xích. Gã vẫn có thể
lôi con chó đi nếu cần phải thế. Gã nhìn xuống con vật thảm hại. Hắn đã
đánh nó một trận ra trò, được thôi. Gar Face mỉm cười. Con cá sấu chúa sẽ
chẳng thể nào cưỡng lại được.

Nhưng cứ bước được vài bước thì chính hắn cũng phải dừng lại vì cái

chân bị thương của chính mình. Con chó đã cắn gã nặng hơn mức mà hắn
cố thừa nhận. Hắn nhìn xuống cái khăn lau đĩa bẩn thỉu. Máu đã chảy ri rỉ
xuyên qua cái khăn. Hắn sẽ băng lại chặt hơn khi đến được nơi con sông
Tartine nhỏ tách ra khỏi dòng sông chính. Cũng chẳng còn xa mấy, có lẽ chỉ
nửa dặm nữa thôi.

Gar Face nhăn mặt. Đồ con chó ngu xuẩn. Hắn đã từng bị cắn bởi những

con thú khác. Hắn giơ bàn tay lên. Đây là những vết sẹo từ biết bao lần bị lũ
cá sấu cắn phập vào khi hắn vật lộn với chúng cho đến khi hạ gục được
chúng. Hắn cũng đã từng bị cắn bởi những hàm răng bén ngót của một con
sóc, một con chuột to và không dưới một lần những ngón tay của hắn nằm
trong hàm răng sắc như dao cạo của con cá nhái mà từ đó thành cái tên cho
hắn. Thậm chí hắn còn bị một con rắn hổ mang cắn, một miếng ngoạm làm
cho hắn ốm liệt cả tuần lễ, ốm nặng đến nỗi hắn không thể bước ra khỏi cái
giường cũi đã sứt càng gãy gọng. Hắn thật sự ngạc nhiên khi thức dậy sau
bảy ngày nằm liệt và thấy mình vẫn còn sống.

Thế nhưng cú táp này, bị cắn vào chân bởi chính con chó của hắn, lại đau

đớn khác với những lần bị cắn trước đó. Nếu như Gar Face thông minh hơn,
nếu hắn nắm bắt được ý nghĩ của các loài thú, có thể hắn sẽ hiểu ra rằng tất
cả những vết cắn trước đây đều xuất phát từ sự tự vệ. Còn nhát cắn của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.